Chủ nhật mưa phùn , nhìn trời trắng mờ nhoà qua khung cửa kính , giọt nước mưa lăn chảy dài khóc dọc theo chiều kính như muốn chui vào phòng mình ..vậy là phải chờ hết mưa mới ra ngoài sân sau , nơi có một đám mắc cỡ mọc ven lối đi ...xa nhà lâu làm mình nhớ đủ thứ ..
Mặt trời lên ấm
Chiều chủ nhật buồn , nằm trên căn gác điều hiu
Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mưa , trời mưa không dứt, ô hay mình vẫn cô liêu
( lời buồn thánh TCS)
Mình muốn một mình , tránh xa phiền muộn . Pls , làm ơn cho mình một khoảnh khắc yên tỉnh thân thương ngày nào ...Như xù tím mimosa cuộn lại cho ấm áp ngày mưa bão...
Hoang An
Mimosa
Anh…
đừng chạm vào xù tím Mimosa!
Cánh lá run run nép mình thương quá đỗi,
Có phải niềm đau nào vừa giấu vội
giữa tâm hoa?
Lối cỏ vô tình bao bước chân qua,
Hoa bé dại vẫn cuộn mình đơn độc.
Ánh mây chiều thương hoa, bật khóc
giật mình. Lá khép trong mưa.
Anh đừng như xù tím Mimosa
Giấu kín ưu tư riêng mình lặng lẽ
để đôi khi nỗi buồn run thật khẽ
trong em…
thơ Xuân Thi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét