31 thg 8, 2007

Mùa thu đến

MÙA THU ĐẾN

Hoa Quỳnh


Nắng xuyên nhành kẽ lá
Nắng choàng ôm gót sen
Nắng đong đưa con phố
Nắng hôm nay sao dịu dàng như thể
Nắng bỏ đâu rồi những oi bức ngày qua

Gió mơn man tóc rối
Gió đùa áo lụa bay
Gió giăng làn sương mỏng
Gió hôm nay từ ngàn xa về đến
Mỏi cánh rồi gió níu lấy nhành cây

Giật mình chiếc lá nghiêng chao
Khẽ khàng thu đến
Gió à
Nắng ơi


MƠ THU

Xuân Thi

Nụ cười Anh tỏa xuống mùa đông
Thơm vườn khuya dậy nồng hương cúc,
Ngỡ ngàng heo may choàng thức
Tóc Em đan hương hoàng lan.

Anh thêu vào thời gian
Sắc trời diệu vợi,
Mắt Em xanh màu mong đợi
Nghiêng nghiêng nỗi niềm không tên.

Tạc vào hoàng hôn cánh sóng bình yên
Em thả xuống lòng sông những cơn mưa thuyền lá.
Mùa đông mải chơi đánh rơi chiếc áo choàng băng giá,
Khoác vội lên mình mảnh mảnh heo may.

Em chớp mắt… Mùa thu lại về đây?
Bên sông, con đò trễ nãi
Câu thơ lung linh như nụ cười Anh trẻ mãi
Hôn vào chiều… thơm mắt ướt mênh mông



Thềm nhà có hoa

 
Thềm nhà có hoa, anh để lại đêm qua

Trong mơ em thấy anh ung dung trên đường về

Từng ngày tháng qua, em tưởng tình phôi pha

Trong đêm băng giá tim em tràn nắng ấm (ứ ứ ứ ).