5 thg 3, 2009

Gọi tên bốn mùa



Gọi Tên Bốn Mùa

Trinhcongson/khanhly
Em đứng lên gọi mưa vào Hạ
Từng cơn mưa từng cơn mưa
Từng cơn mưa mưa thì thầm dưới chân ngà

Em đứng lên mùa Thu tàn tạ
Hàng cây khô cành bơ vơ
Hàng cây đưa em đi về giọt nắng nhấp nhô

Em đứng lên mùa Đông nhạt nhòa
Từng đêm mưa từng đêm mưa
Từng đêm mưa mưa lạnh từng ngón sương mù

Em đứng lên mùa Xuân vừa mở
Nụ xuân xanh cành thênh thang
Chim về vào ngày tuổi em trên cành bão bùng

Rồi mùa Xuân không về
Mùa Thu cũng ra đi
Mùa Đông vời vợi
Mùa Hạ khói mây

Rồi từ nay em gọi
Tình yêu dấu chim bay
Gọi thân hao gầy
Gọi buồn ngất ngây

Ôi tóc em dài đêm thần thoại
Vùng tương lai chợt xa xôi
Tuổi xuân ơi sao lạnh dòng máu trong người

Nghe xót xa hằn lên tuổi trời
Trẻ thơ ơi trẻ thơ ơi
Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người

1 thg 3, 2009

Hương ngọc lan

   

Góc phố nơi anh hẹn,cành ngọc lan xõa bóng mát,
Toả hương bát ngát.
Báo với em ngày cuối thu buồn,
Chờ anh bao lâu trông mong mỏi mòn mà chẳng thấy anh.
Từ ngày nào anh mới quen em.
Vẫn cây ngọc lan,tỏa bóng mát và vẫn hương thơm.
Nơi ta đã hẹn,một nhành lan anh hái cho em.
Để mãi là,một chút hương ngày cuối thu.

Sẽ mãi mãi yêu anh là thế,
Và sẽ mãi mãi hương ngọc lan còn,
Còn trong giấc mơ.Sẽ mãi mãi thương anh là thế,
Và sẽ mãi mãi vì trái tim em đã trao gửi anh.
Tình nồng như thoáng hương ngọc lan(dịu dàng).
Hương lan bay xa một trưa cuối thu.
Thương anh ,yêu anh góc phố nơi hẹn hò,
Mùi lan thơm ngát cùng gió.

Sẽ tiếc mãi nếu biết lúc chớm đông hoa thơm lụi tàn.
Để gió mãi cuốn đi,để mãi bâng khuâng,
Bâng khuâng nơi anh hẹn với em.