28 thg 3, 2009

Cuối cùng cho một tình yêu




Tác giả: Trịnh Cung
Trịnh Công Sơn phổ nhạc 

Ừ thôi em về
chiều mưa giông tới
bây giờ anh vui
hai bàn tay đói
bây giờ anh vui
hai bàn chân mỏi
thời gian nơi đây
bây giờ anh vui
một linh hồn rỗi
tình yêu xứ này

một lần yêu thương
một đời bão nổi
giã từ giã từ
chiều mưa giông tới
em ơi, em ơi!

sầu thôi xuống đầy
làm sao em nhớ
mưa ngoài song bay
lời ca anh nhỏ
nỗi lòng anh đây

26 thg 3, 2009

Hướng dương



Đầu hè mà trời oi bức ngạt thở,   nhìn qua gương trời đất ! ..Mình gầy nhom, xanh rớt. Chợt nhớ ra mùa đông vừa rồi thỉnh thoảng buổi chiều lại ho rồi cứ sốt mãi.

“An có sao không đấy?”
"sốt một tí thôi mà”
Mùa đông rồi Cnj tặng mình một cái mũ skin-head nhìn hay lắm! tối nay khi cuối xuống nó rơi ra... mẹ nhìn mình thảng thốt..
" tóc con còn ít thế cơ à?"

Bây giờ tối ngồi đây mình ước gì hai đứa mình có nhau, tụi mình vẫn có thể mỉm cười với nhau, từ xa , Mình vẫn muốn ôm lấy người mình thương yêu nhất đó.
Cơn lại đau ào tới ... Mình chới với làm rơi ly nước, tiếng thủy tinh vỡ trong veo... nhiều ngôi sao lấp lánh lẫn với những viên thuốc đủ màu tung tóe..

“Con sao vây An?” mẹ lo lắng đứng ngoài phòng hỏi dồn
  " Ly nước rơi vỡ mẹ à ..không sao đâu "....
 

Ngày nào đó ,những đau ốm muộn phiền rồi cũng qua đi  ?. Mùa hè lại về, bây giờ ngồi nhìn lọ hạt hướng dương , mình lại nhớ ai đó ngày xưa hay khoe...
" Sau nhà em có trồng vườn hoa hướng dương đó nha"

Mình bỗng nghĩ về tình bạn. ừ, có những người bạn bỗng dưng thân thương nhất với mình, chỉ bằng chân tình giản dị. Giản dị như hạt hướng dương, mà giấu đầy tình cảm thơm ngát , ngọt ngào, dễ thương và ấm áp.Không lẽ nào mình mất nhau sao? nếu vậy chắc sẽ buồn lắm . Tiếng chuông nhà thờ thoảng trong gió đỗ dồn... sáng rồi kìa...