11 thg 6, 2008

thơ Quỳnh Phương

 

KHÔNG KHÓC
Em không khóc nghĩ mình là chiếc lá,
Cứ chao nghiêng rồi ngủ giấc an lành.
Dù đêm dài dù rạng sáng bình minh,
Dù mưa đổ cũng không xanh lần nữa...
-(QP)



CHIẾC LÁ

Em đâu khác gì một chiếc lá xanh,
Nương nhờ cây rồi tựa mình vào gió.
Có đôi lúc em thấy mình bé nhỏ,
Anh chẳng ở gần để em gởi mong manh.

Là lá trên cành em được mấy lần xanh
Hay mượn giọt sương được một lần thanh thản?
Rồi một lúc ngày chẳng còn ánh sáng
Tự nép mình và ngã dưới bóng đêm.

Chẳng dám mong cho cuộc sống dài thêm,
Em quá mỏng manh để trở thành có thật?
Em chưa từng có nên chưa từng đánh mất?
Chiếc lá bình thường làm sao dám ước mơ?

Lá trên cành đành mang phận bơ vơ,
Đều vô nghĩa nếu thốt lời trách móc.
Thà em đau một lần dù khó nhọc,
Nhưng qua đêm dài sẽ thức dậy bình yên.

30.01.09
Quỳnh Phương


TRĂNG...

Anh đã bao giờ ngồi ngắm một vầng trăng?
Khi khuyết, tròn làm bận lòng con nước.
Thứ ánh sáng hão huyền ai biết được,
Sẽ vụt tắt khi nào, sẽ bừng sáng bao lâu…


Nhưng đã hẹn thề, anh sẽ chẳng biết đâu,
Em mãi đợi đến cuối đường hạnh phúc.
Dù chờ đợi một điều không có thực,
Vẫn ủi an mình đừng suy nghĩ mông lung.


Ai thử hỏi lòng hai chữ “thủy chung”,
Vầng trăng sáng cũng dịu dàng như thế.
Vầng trăng khuyết cũng dịu dàng như thể,
Mọi lỗi lầm đều có thể biện minh…


Nếu ngày mai em chỉ có một mình,
Em tự nhủ chẳng buồn phiền chi nữa.
Nước thủy triều khi đầy khi cạn nửa,
Trăng khuyết, tròn sao so được lòng anh...

10.01.2009
Quỳnh Phương




EM VÀ MÙA AN LÀNH

Mùa Giáng Sinh bởi Sài Gòn không tuyết,
Em đâu cần nhóm lửa sưởi đêm đông.
Và phố phường đêm ấy chẳng lặng không,
Em đâu phải hát một mình lặng lẽ...

Mà cũng bởi Sài Gòn không vắng vẻ,
Em đâu cần xuống phố kiếm bình yên.
Dẫu vẫn ước nhiều cho giấc mộng vẹn nguyên,
Mùa an lành quá, ai cần thêm hạnh phúc?

Nếu số phận đếm theo từng giây, phút...
Mùa Giáng Sinh này đã cuối hay chưa?
Nếu tâm hồn đã thả hết vào mưa...
Sao phải tiếc mùa Giáng Sinh cằn cỗi?

Và người ta vẫn thường xin cứu rỗi,
Họ luôn tin rằng tội lỗi được thứ tha.
Nhưng con người trên mặt đất quá bao la,
Làm sao xóa hết những chất chồng duyên, nợ?

Giáng Sinh Sài Gòn chẳng có hoa tuyết nở,
Em cũng chẳng hề mong đợi mùa đông.
Mùa an lành dẫu là có hay không,
Em vẫn sẽ yêu anh nhiều như thế.

22.12.2008
Quỳnh Phương




'It's Christmas in my heart when I'm with you, no matter where we are or what we do.



 

..



BÀI TÌNH CA SÓNG, BIỂN

Em vô tình đọc thơ tình Sóng, Biển
Biển là tình đầu của Sóng phải không anh?
Sóng đi xa để tìm kiếm chính mình?
Biển ở lại nguyện chung tình với Sóng?

Gió đêm về trên Biển mỗi mùa đông,
Biển lại khóc một mình bên bờ cát.
Trăng không đủ làm chạnh lòng nước bạc
Nhưng vỗ về cả mặt biển bao la.

Và thế rồi Biển đổi khúc tình ca,
Mang nước mắt vỡ tan vào bờ đá.
Lời hẹn Sóng, Biển gởi từng chiếc lá,
Mượn gió nồng chuyển đến những hàng dương.

Sóng một mình đi, đi hết bốn phương
Khi dừng bước chợt nhớ tình ca Biển.
Sóng có thật vẫn chưa quên lời hẹn?
Sao ra đi Sóng chẳng hứa quay về?

Rồi một ngày khi qua hết cơn mê,
Sóng bạc đầu rẽ quay về chốn cũ.
Có phải chờ đợi là điều đẹp nhất trong Vũ trụ?
Kể cả khi con Sóng chẳng chung tình?

Biển đau lòng uống cạn mấy bình minh,
Khi xanh huyền bí, khi thét gào dữ dội
Và ngọn Sóng kia lẽ nào vô tội?
Chung thủy chỉ là mãi mãi đợi sao anh?

11/12/08
Quỳnh Phương

Source: Quynhphuong_ad'sblog
(Thơ tác giả tặng và cho phép đăn
g)
ER

8 thg 6, 2008

"Có cánh chuồn chuồn nào trên vai em không?"

Đây là một câu chuyện lưu truyền trên mạng BBS của Đài Loan, lâu rồi mình đọc lại thấy thương thương.
Truyện do nhà văn Trang Hạ dịch.




Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.
Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.
Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.


Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?". Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng!".

Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?". Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng!".

o O o

Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!

Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.

Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.

Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.

o O o

Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.

"Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em…", nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.

Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.

o O o

Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.

Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.

Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.

Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.

o O o

Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.
Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói: "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ lồng chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.
Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?". Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"


Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!".

Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: "Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."

o O o


Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ. Có cánh chuồn nào trên vai bạn không?
Và nếu bạn nhận được bài dịch này, chứng tỏ đang có một người nào đó yêu bạn, hoặc bởi vì bạn đang yêu quý một ai đó ở bên.


"Chúng ta còn lại gì, chỉ rớt lại hai giọt nước mắt hóa thành băng!"

Chuồn chuồn ớt


Chuồn chuồn ớt trưa hè nóng bức..
bắt đem cắn rốn...uida..
chuồn chuồn kim mắt lim dim..đậu trên cây ngô...
Dễ thương thật. CS Ngọc Khuê hát ..Mỗi lần nghe là mình nhớ quê Ngoại



Con trai thich con gái
- Con trai thích con gái biết chăm sóc bản thân mình . Đây không phải là điệu đàng, theo thời, mà là sự sạch sẽ tóc tai, thơm tho và khỏe mạnh . Khi tự chăm sóc bản thân mình như thế, bạn đã gửi đi một thông điệp rằng bạn là người biết coi trọng bản thân. Con trai thích thế !

- Con trai thích con gái có đời sống riêng . Họ sẽ thích nếu bạn không phải lúc nào rủ đi cũng được. Họ muốn biết rằng nếu như một mai họ thích bạn, thì bạn sẽ không phải cần có họ suốt bên mình.

- Con trai thích con gái có óc hài hước. Nhưng đây là một trong những thuộc tính ít quan trọng nhất. Tuy vậy, hãy nhìn lại xem, có phải chúng ta ai cũng thích người hay cười (đặc biệt khi chúng ta đùa ) và biết pha trò, đúng không ?

- Con trai thích con gái không cố tỏ ra quá "cứng". Khi bạn tỏ ra quá cứng, bạn đã gửi đi một thông điệp rằng bạn vô vọng. Con trai muốn nghĩ rằng họ gặp may là nhờ có được bạn.

- Con trai thích con gái biết lắng nghe và cho những gì họ nói là thú vị!!! Nhưng đừng giả bộ để cố gắng lấy lòng một cậu trong khi bạn thấy cậu ấy chẳng có gì hay ho .

- Con trai thích con gái có đám bạn gái của mình thật vui . Họ muốn biết rằng nếu một mai họ phải đi coi đá banh vào tối thứ Bảy thì bạn sẽ không rầu rĩ. Họ thích con gái không có họ mà vẫn vui vẻ được .

- Con trai thích con gái thích họ một cách chân thành . Đây cũng là điều quan trọng nhất trong Tình yêu. Bởi lẽ, chỉ có những gì xuất phát từ trái tim mới đi tới trái tim người khác..

Source:© Petalia