Hiển thị các bài đăng có nhãn blog. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog. Hiển thị tất cả bài đăng

30 thg 7, 2013

Nhà xưa


Về căn nhà xưa thêm buồn phiền, sau nhiều năm ra đi mình có được gì  ?

Ngày về về quê mẹ, sau hơn mười năm tha phương. Căn nhà xưa , khu vườn cũng đã thay chủ mới. Về mà như lang thang vô hướng. Mình đi về đâu? Nghe đắng chát đến tận cổ họng… bước đi trên con đường xưa, nghe tuổi thơ réo gọi về những ngày xưa cũ. Nghe văng vẳng trẻ con nô đùa ngày hè. Cái đuôi con diều giấy bị gió cuốn đi và mắc trên ngọn cây, gió đùa lất phất… vẫy chào hay khóc với mình kia ...

Mồ mẹ xanh cỏ, bám đầy dây leo và bụi bặm. Khóc cho sự ơ thờ của mình, mười năm tình phai nghĩa tận. Chuyến về lần này sao buồn quá đỗi, mà mười năm ra đi cũng đâu có vui gì. Hay chăng đó là sự trừng phạt cho một thời dại khờ nông nổi? nhìn quê đang trước mặt đây mà lòng trĩu nặng.

“Nhà là nơi cuối cùng ta về, khi không còn nơi nào để đến sau những giông bão đời người. Mẹ là người cuối cùng dang tay đón ta, khi ta không còn ai che chở”.

Điều đó đối với mình không còn nữa. Bởi quê đang ở đây mà không phải là quê, nhà đang ở đây mà không phải là nhà, mẹ đang ở đây mà mình không thể khóc òa với Mẹ. Thật là đau khổ khi phải đối diện với những thứ cảm xúc chợt đến. Cái gì cũng đã xa xôi, chối từ, vĩnh biệt…

Oh !Ai đó xúc cảm giống mình cùng nỗi niềm cung bậc năm cũ .
Để gió cuốn đi , để gió cuốn đi
Bạn ơi đừng ốm mãi như mình nha .

Dalat ngày về



  Cái đau khổ của con người là nhớ nhưng phải giả vờ quên, đa đoan nhưng giả vờ khờ dại, nặng mang mà vẫn biết mình sống ơ thờ lạnh nhạt...

15 thg 4, 2012

Bong bóng bay






Anh lái xe ,  dừng một chút ..


Xe dừng người con trai bước xuống đi vội về phía ven đường dưới bóng cây ven đường, người bán bóng bay và lũ trẻ hò reo bóng bay ! bóng bay ! xanh  đỏ  trẻ nhỏ nó mừng !


Gần đó có đứa trẻ nhếch nhác thèm thuồng ngước nhìn chùm bong bóng đong đưa ...


 Em thích màu gì nào ? đứa bé mở to mắt ..cháu thích màu đỏ mà màu xanh nữa cơ ..người thanh niên mua  thêm quả bóng nhựa mềm ....đây nè quà của cháu đây ..


"chú cho cháu tất à ?"_ Ừ  bóng bay không chơi lâu được cháu giữ quả bóng đá chơi nhé


Đứa bé ôm vội như sợ bóng bay mất .lí nhí "cám ơn chú "..


 Quay lại xe .. người con gái nói như trách,"muộn rồi sao sếp lại .. "


  uhm!  thôi mình đi  muộn rồi !..


Ngày xưa cũng ngày này tháng tư trong căn nhà nhỏ đứa bé  rụt rè tới gần mẹ


Mẹ ơi con thích bóng bay ..người mẹ  mãi chơi bài tứ sắc với mấy bà  bạn quay sang mắng


" hay nhỡ cả ngày không nói một tiếng , mở miệng là đòi bóng bay .. bóng đâu mà bay ?"


 mãi nhìn lá bài , bà vung tay con tướng này nhé....tiếng mấy bà chơi bài cười rộn rã ......


Ai nào biết cả buổi sáng nó đứng ngắm chú bán bóng bay cùng chiếc xe máy  cũ có hai cái bình hơi to đùng , chú bán bóng kéo núm, tiếng xì xì quả bóng nhiều màu to dần.. lâu lâu nỗ bụp tung tóe ..tiếc ..


Nó thèm chiếc bóng bay như những đứa trẻ khác có ai quan tâm đâu ?


về nhà  nó chạy  ra sau vườn  gào to  bố ơi con thích bóng bay ,


Bố nó đi biền biệt mấy năm rồi .


Chiều cậu Năm ghé nhà hỏi mẹ


"hôm nay hình như sinh nhật thằng Kuan thì phải .. ? Chị hai có làm  tiệc sinh nhật cho nó không ?"


 Xì  "bày vẽ cho lắm chuyện "...


Dắt chiếc xe motor cà tàng đen trũi cậu đưa kuan đi chơi , được ngồi bình xăng nó thích lắm .. Cậu ơi con bấm còi nha ?


Ừ hôm nay thì được ..


 Xuống phố ,cửa hàng đồ chơi cậu bảo cháu thích gì nào ?


"Cháu thích bóng bay" .


Cậu trố mắt ngac ... cái thằng lạ thiêt thích gì không thích lại đòi bóng bay .. thôi được hôm nay sinh nhật.cu cún chìu cháu vậy


Chiều hôm ấy cậu cháu cưỡi xe  chạy rong  tìm bằng được chú bán  bóng bay dạo, mua được một cái bong bóng bay kuan mừng lắm về đến nhà muộn  trời tối mất rồi ..


Buổi tối mang bóng vào màn ngủ chung thả nó bay lên góc màn ngắm ,


"mày ngủ ở đó nha bóng bay.. sáng mình gặp lại "..


Sáng ra quả bóng mất hơi nằm trong dưới sàn Kuan tiếc lắm có bóng mà chả được chơi tí nào





Chuông điên thoại reo .cô gái gọi...sếp ơi !!


Gì vậy cô ?


mấy đứa bên công ty hỏi sếp thích gì sinh nhật tặng quà  sếp đó ..


 Người con trai nói bất chợt "bóng bay "..


Hoang An nk 14/4

14 thg 4, 2011

Happy Birthday to me !

Sinh nhật mình tới rồi đó , vậy  mà mình vẫn phải nằm trên giường bệnh ,lâu nay mình không viết gì , chỉ thỉnh thoảng ghé vào thăm ,đọc blog bạn bè và viết còm cho hay : mình vẫn còn đó 



Mình ghét chai bia treo ngược xụi cả tay !



Hôm nay14/4  mình nhận được bánh sinh nhật !




Happy Birthday Er .


15 thg 3, 2011

Chuyện kuan

Nếu thấy một gia đình hạnh phúc; bạn hãy tin rằng trong ngôi nhà đó có một người đàn bà biết hy sinh 
(Rene Bazin)




(Er kể chuyện cũ xưa của kuAn "kẹo ngọt" cho em nghe , có thể bé sẽ hiểu vì sao Er buồn thiu ,khi bị bạn thân bực mình buộc Er xóa câu danh ngôn đã trót lỡ comment vào blog bạn ấy )

Ngày ấy cũng vào đầu thu , ngoài hiên lá thông rụng dầy như thàm màu nâu đất .Trong căn nhà gỗ có hàng rào trắng trồng hoa dâm bụt lồng đèn đỏ đong đưa. Gió đưa mùi thoang thoảng dầu thông lẫn vào gió lạnh dìu dịu cuối hè. Ngỡ như hạnh phúc đong đầy nơi ấy. Trong góc phòng sau cánh cửa gỗ đứa bé sợ sệt đứng khóc như sợ ai đó bắt chia xa..
Người đàn ông nhỏ giọng .."nếu em không còn thương anh thì hãy nghĩ đến thằng kuAn.. theo anh nghĩ : vì nó mình có thể hy sinh một chút cái tôi ấy được không ..?"
Người đàn bà có khuôn mặt xinh đẹp thét to giọng bắc chua chát " lại hy sinh ....hy sinh, đừng có bảo tôi phải làm thế nữa. Điên cả máu! "
kuAn nghe mẹ to tiếng , nó khóc vì hãi .. bà quay sang quát "mày có im không thì bảo thằng kia ? " mày chỉ được cái mặt giống bà còn cái tính cả ngày không nghe thấy một tiếng nói ...cái giống ...
" Em không nên nói thế với con , nó còn bé biết gì đâu ?"
Bà lại mắng , lại nói lời khó nghe ..
"tôi không còn một chút tình cảm nào cho anh cả , tốt nhất là chia tay .."
' Bất ngờ sắc mặt chuyền từ đỏ sang trắng bệch ông dắt đứa bé ra ngoài dỗ dành ..
"Mẹ nói thế chứ bố biết mẹ rất yêu con ..."
Mẹ cũng yêu con như ngoại ha bố ?
" Ừ ! như ngoại. Thôi con vào với mẹ , bố đi làm ..
Tuần sau bố theo công trình đi làm xa lúc quay về , Cậu năm kéo bố vào nhà, nhìn chừng kuAn rồi nói nhỏ "Anh hai khi anh vắng nhà chị Hiền vào phòng cạy tủ lấy hết giấy tờ rồi .."
Bố quay ra gắt "cậu đừng có nói bậy .. Cái tủ đó do tôi cạy vì làm mất chìa tuần trước còn về giấy tờ tôi đóng gói sẵn cho mẹ kuAn ..
À mà cậu cứ nghĩ xem ... cô Hiền không sinh nỡ được nữa thì có giữ tài sản là giữ cho thằng kuAn..Mình là đàn ông , hay ham chơi bia bọt không khéo lại làm mất hết ..."
Cậu năm thở dài , quay nhìn thằng bé nắm bàn tay nhỏ xíu rồi nói
"mấy người ác lắm " ...Còn anh hai, anh cứ như thế lại làm chị Hiền hư thêm thôi... tôi về đây..

 



Cuối năm hai người ra tòa .Bố cho mẹ hết tài sản " Cô còn ấy phải nuôi con , ông phân bua .. kuAn là con tôi" ."Chỉ yêu cầu là sau 18 tuổi bé An được quyền chọn ở với bố hay mẹ "
Ngày đi bố nói :"Bố sẽ thỉnh thoảng về thăm con "
Năm sau bố xuất cảnh theo diện đoàn tụ gia đình , Biền biệt mấy mùa thu , Một mình thui thủi kuAn chỉ có bạn là con cún , nó rồi cũng lớn dần .." Bạn mẹ có bà ác miệng thì bảo thằng kuAn hình như nó câm , suốt ngày nó chỉ chơi với chó "
Thời gian trôi,mặc dù hay ốm vặt, kuAn rồi cũng lớn , Năm đó ,sinh nhật kuAn bố lại về, ông vẫn ít nói, vẫn một mình . Ông xin mang kuAn đi theo khi thấy nó ốm sốt đến gần chết ..
Mẹ , sau vài mối tình chập chờn ,bà ngộ ra không ai yêu bà bằng bố ..Tuổi xuân , tiền tài đâu còn mãi ? Ngày bà biết mình bị ung thư bà chết điếng ,vài tháng cuối trong đời mẹ , mái tóc dài óng mượt rụng hết..
Thỉnh thoảng bị đau ,bà lại nói nhàm níu tay mình khi cơn đau hành hạ ,
...mẹ có lỗi với con..
"Giá mà lúc ấy mẹ biết hy sinh một chút ..một chút thôi.."
Bây giờ khi lạy tấm hình xinh đẹp cùa mẹ , cái hộp stanlesstil đựng tro cốt mẹ .. Một nhúm tro xám làm mình đau đớn. Giá mà ngày ấy mẹ biết hy sinh một chút thôi...Một chút thôi thì nhà mình đâu đến nỗi?
Một trăm ngày đứng trước bàn thờ mẹ , bố lặng lẽ khóc ..
" Lỗi là tại anh,lỗi tại anh "

Căn nhà gỗ còn đó bây giờ lạnh vắng , dù mimosa hoang dại vẫn vàng rực trĩu hoa trước hiên nhà như muốn cúi ôm cái hàng rào trắng xác xơ. Trong căn nhà gỗ xinh xinh ấy, hạnh phúc tan mất từ lâu rồi ..





"Bây giờ em biết vì sao "Kẹo ngọt " buồn phiền ..Bạn ơi với mình ,gia đình rất quý giá , mình sẽ về , chắc chắn sẽ thế ...Về vực dây yêu thương , sửa lại bờ rào đỗ,trồng thêm hoa bụt đỏ....Lấy đó làm kinh nghiệm sống tốt hơn cho người mình yêu thương tiếp nối .. Ước mơ một căn nhà nhỏ có hàng rào trắng .. Nghe tiếng hát trẻ thơ " ba là cây nến vàng , mẹ là cây nến xanh ,con là cây nến hồng ...thắp sáng một gia đình ".

Er dừng nha ? . Em đọc đừng buồn, chuyện qua lâu rồi ..lâu rồi mà ..


Hoang An Er

17 thg 2, 2011

Baby

Người mẹ của cô bé này -
Một chuyên gia máy tính từ Helsinki.(Phần lan) Trong khi con gái của cô ngủ say, cô tạo ra xung quanh bé một thế giới hoàn toàn khác từ các vật liệu trong tầm tay  !
Nhờ những bức ảnh dễ thương này mẹ và con gái đã trở thành thực sự nổi tiếng.























 
Ý tưởng rất hay phải không bạn ? Nào bạn lấy máy ảnh KTS ra tạo mẫu bằng vật liệu chung quanh và chụp cho baby của bạn nhé !
 Eric 


 source:http://remont-k.livejournal.com/




3 thg 9, 2010

Tabalo (Người điên.)




Thành phố nhỏ , Con đường trung tâm kéo dài hun hút thẵng tắp đầu con đướng nhà cao tầng, phố mới hiện đại , đi xa một quãng , hai bên phố còn thấy loáng thoáng  đồng ruộng năm nào .. Cuối con đường một bãi biển nhỏ may mắn còn lại qua thời đầu tư ồ ạt ..  Người ta xây rào manh mún ,che khuất rừng thông hoang sơ dễ thương năm cũ ...



Trưa:
Quán Cafe sang trọng khá đẹp , trên tầng ai đó khéo chọn đá xanh xây kiểu pha loãng Gothic ,gió biển mang mùi mặn của muối len lõi theo vào không gian trưa vắng.. Ly cà phê nhỏ giọt sánh đen chậm rãi như thời gian thừa  ..Quán trưa vắng khách vào mùa mưa bão xứ này ..
"Cho tôi xin điếu thuốc "
Tiếng nói bất chợt làm mình giật mình , Sau lưng , một người đàn ông đen nhẻm nhung có đôi mắt lóe sáng khi nhìn lên rồi chợt u tối ..

"Tôi không hút thuốc nên không có thuốc lá "
. Thoáng thất vọng, bàn tay chìa ra đợi . Mình lấy  tờ mười ngàn dúi vào tay
" hay anh ra quày mua nhé ? tôi không hút thuốc .."

  Trừng mắt người đàn ông nói như đứt quãng .. Tôi xin thuốc chứ tôi không ăn mày .. Mình thoáng xấu hỗ ..
Ngoài hiên người bảo vệ la to : A a a! thằng " Hải điên " mày ra không thì bảo? Vồ lấy nắm áo lôi người điên ra ngoài . Cậu  Cnj đứng dậy theo ra  nói vội  *Anh cho tôi xin , kệ ảnh .

Chìa bao thuốc về phía người điên  Cnj nói " nè anh lấy hết cũng được"
  Người điên rón rén tay rút môt điếu rồi  xin thêm một điếu nữa , bước vội ra . Trong quán lũ trẻ cười to ... Đúng là "Hải điên hai điếu " anh có cho thêm ổng cũng không thèm lấy đâu lúc nào cũng  xin hai điếu thuốc lá ....



Cậu Cnj có biết người điên ấy à ? ,
  Một chút trầm ngâm Cnj thở dài : Người ấy chắc cùng thời với bố Eric , nhà nó khá đấy , tội nghiệp khi bị thương  vào đầu ngày xưa mặt trận  biên giới tây nam ..  Ngày về thỉnh thoảng lên cơn điên , điên nhưng hiền lắm .. người nhà phải đi tìm dắt về mãi rồi cũng không được bỏ mặc lang thang..

Thôi  cháu quan tâm làm gì .?.  À ! ngắm biển  buổi chiều rất đẹp. Eric thích, thì ở lại chơi
.cậu về trước có việc ..




Chiều :
Nơi cuối đường gió biển  chiều thật dễ chịu , không khí trong lành , Ngoài biển tiếng máy tàu gỗ nỗ giòn,kéo theo sau những cái thuyền thúng như những con rùa đen xì bơi ra khơi ..Ráng chiều vàng  kéo dài trời cầu vòng như  thu vàng úa
Quán cũ bây giờ không còn nữa ,.. Dưới đất một nhánh cây tóc tiên tội nghiêp cố níu dọc cái rào gỗ gẫy chõng chơ..


"-Báo cáo "
Ô kìa ! lại Hải điên đứng trước biển .Người điên cầm cái lốp xe cũ đưa lên nhìn qua khoảng trống ra biễn nói to "báo cáo biển trời bình yên "  Nghiêm... sắc mặt ..nét dại khờ hiện ra ... Anh lại cười rất thật rất vô tư..

Uhm!  trời còn thương anh , cho anh nụ cười rất thật .. anh bước đi như người lính trong kí ức còn sót lại ..Trên vai mang một thanh cũi vờ làm súng bước đều .

 Hải điên ! ông làm gì zạ? Lũ trẻ chạy theo cười rũ chọc ghẹo 
 Người điên chợt đứng lại nghiêm sắc mặt..lấy thanh củi cầm tay làm súng ,cái lốp xe vờ làm ống ngắm bây giờ bỗng chốc thành cái ba lô mang chéo qua vai..
 Làm gì ha ? không biết sao ? rồi hô to " bảo vệ tổ quốc" tiến lên .


Người điên bước đi trên cát xa dần vào rừng dương liễu úa tối .. Ráng chiều xuống đỏ như máu..



Trời chợt tối , trước mắt mình chợt tối , tiếng rì rào của biển sóng đánh vỡ hạt tung tóe vị mặn chát muối sót lại trên môi ..
Mong anh ; người điên có nhiều thoáng chốc cười vô tư hạnh phúc như trẻ con , ước gì ngày nào đó anh sẽ tỉnh lại, ra khỏi cơn điên , thấy biển trời tổ quốc mình đẹp và bình yên....

Tối:
 Mình thao thức   sốt mất ngủ , đau .


Hoang An .nk

19 thg 8, 2010

Ta balo (gốm Bầu trúc)

Ra khỏi Tp Phan rang  10 km về hướng nam có một làng gốm Champa



Theo mình  nhận thấy đúng là một làng gốm cổ xưa  còn sót lại .  Họ vẫn làm bằng tay các công đoạn  , không có bàn xoay , người làm tạo tác gốm thì đi vòng quanh sản phẫm tạo dáng  và dụng cụ tạo hình thì gần như không cần gì ngoaì cái thìa nhỏ,  con dao  cũ ,võ ốc..
Nung gốm thì bằng rơm, rạ sau vụ mùa thu hoạch lúa , Cư dân Chăm theo truyền thống mẫu hệ nên người ta nói nghề "Mẹ truyền con nối" và hầu hết nghệ nhân là phụ nữ . Gần đây mới thấy lác đác đàn ông tham gia làm gốm .


 


Sản phẩm dân gian của một làng nghề gốm thủ công cổ truyền gần như duy nhất ở vùng Đông Nam Á , tương truyền vốn đã có từ thời vua Chăm Poklongarai (1151-1205) và vẫn tồn tại, phát triển đến ngày nay.

Xưa kia làng có tên Chăm là Paley Hamu Trok, người Việt gọi là Ma Tró, Sau trận lụt lớn năm 1964 (Giáp Thìn), làng được dời về vị trí bây giờ, cạnh một hồ nước lớn, quanh hồ có nhiều cây trúc từ đó làng có tên là Bầu Trúc. Ngày nay nằm trong địa phận Ninh Phước, Phan rang.





Ngày trước sản phẫm gốm làm ra chỉ phục vụ nhu cầu sinh hoạt , ngày nay nhiều nhà chuyễn sang làm gốm mỹ nghệ .. Tạo tác bằng tay rất đẹp và không "đụng hàng " Sản phẩm gốm Bầu Trúc hiện nay đa dạng hơn trước đây, nhiều mẩu mã  vừa được sử dụng trong gia đình, vừa dùng làm đồ lưu niệm cho khách du lịch đồng thời còn sử dụng trong lĩnh vực trang trí nội thất...nên khách du lịch và các nơi rất ưa chuộng ,
 



Chỉ bằng đôi bàn tay với những công cụ thô sơ  nghệ nhân đã tạo nên những bức tượng, phù điêu mang đậm sắc thái văn hóa lễ hội dân gian Chăm.




Hình minh họa :
 *Con gái Chăm dễ thương "đội nước" tiếng Chăm là "jda pụ" ( nghe ..lóm thế có thể An type sai)




Con gái Chăm trong trang phục truyền thống xinh xắn .

*Nhìn cặp đôi mặc trang phục dân tộc "iu " hok ?
Đôi nam nữ ghép lá trầu thành quả tim , trầu cau cũng là phẩm vật quan trọng trong cưới hỏi như người Kinh .Có một cô bày An cách tỏ tình nói  như hát ..."tày lơi ! ai lít tày lơi "( em ơi!  anh yêu em) hihi!



*Già làng  chơi kèn "saranai" tiếng réo rắt ,  huyền bí âm vang xưa cổ giống tiếng kèn thày dạy rắn Ấn độ


Người Chăm cũng thờ cúng sinh thực khí , ảnh trên là "yoni" và"linga" đại diện cho male & female




Hẹn ngày tái ngộ !
 Nhóm từ đơn giản tiếng Champa An viết kiểu tiếng anh cho dễ nhớ  từ "đi" đọc là "now"hay "nao"
"đi chơi" đọc là "now ing"  hay "nao inh" đại từ danh xưng "tôi" đọc là "I" vd anh yêu em"I litte" ai lít tày lơi "    em yêu anh đọc ngược lại "tày lít ai lơi "   hihihihihi !

18 thg 8, 2010

Ta balô (bánh xèo , bánh căn)





Miền đất Panduranga , Thành phố Phan rang dịu bớt cái nóng bức vào buổi chiều.. Trưa   mình than thở " ui chời ơi !'nóng ơi là nóng", anh bạn quen trố mắt nhìn ,hơ ! nóng nhiu đó ăn thua gì mà kêu hỗng biết xứ này có tên gọi khác nỗi tiếng sao ? wow ! còn tên gì nữa sao ?
Vừa cười dí dỏm hắn vừa nói  *xứ này còn có tên " gió như Phan , nắng như ..Rang " hỗm rày có mưa dịu bớt đó chứ  thường mùa này nóng lắm lại gió nữa ..
Chiều  trời dịu mát Cnj rũ đi ăn bánh ...xèo , bánh căn .. hihi thì đi cho biết  ( thật ra mình biết rồi )..ngày trước mình về có đi ăn món này với bạn nhung khá lâu rồi quên mất ..
Trong phố sau công viên có hồ nước người dân địa phuong gọi là ...Hồ cá , con đường nhỏ ngỏTrần quang Diệu ..ngày trước nơi này hoang sơ bây giờ thành phố ẫm thực mất rồi .Nhìn quanh thôi thì  đặc sãn ốc hương ..Sài gòn ,Phở Lý quốc sư .. Hà nội giữa hai quán Sài gòn và Hà nội ấy là bánh xèo ...Phan rang .. hay thật ..

Bánh xèo:

Bánh xèo Phan Rang không giống với bánh xèo những nơi khác, chiếc bánh chỉ nhỏ bằng bàn tay, lại được đổ trên những chiếc khuôn bằng đất sét có xuất xứ từ làng gốm cổ xưa : gốm Bầu Trúc.  nhân thì mực , tôm to đùng , gần biển nên hải sản tươi ngon là thế



Một đĩa rau tươi bày ra nào là  rau càng cua, rau diếp cá, tía tô ... dưa chuột xắt khoanh , salad dalat,  nhìn thích mắt


Nước mắm cũng rất đặc trưng đễ "húp" nên được pha loãng ngọt mặn vừa ăn , Vị cay của ớt, bùi bùi của đậu phọng rang giã nhuyển  cảm giác khẩu vị lạ ..  Bạn phải ăn theo cách của Phan Rang.  gắp thả chiếc bánh vào chén nước mắm, trộn thêm rau sống, rồi măm măm..vị hải sản tươi cộng với nước mắm thứ thiệt miền biển nhai trong miệng bạn sẽ thấy thế nào là bánh xèo Phan Rang.



Tính cách người Phan Rang bình dị, chân chất .Ghé bất kỳ quán bánh xèo nào dọc đường bạn gặp. Những quán hàng bình dị, không cầu kỳ câu khách.Giá rất rẽ nếu nói chất lượng ấy tại các tp khác bạn chỉ mua dược vài con tôm tươi bé tẹo .Món ăn dân dã như chiếc bánh xèo phần nào đã thể hiện được nét văn hóa rất riêng của người dân xứ biển. Bình dị dễ gần, và chan hòa tình cảm. 




Bánh Căn :




Món này giống món bánh ..khọt nam bộ , Phan rang người ta gọi bánh căn cũng khuôn bánh bằng đất sét nung làng gốm cổ Bầu trúc , khuôn có cái nắp đậy cũng bằng gốm trông như cái núm vú, nhớ hồi ấy mình nghe bà mẹ quê mắng con gái.. Con nhỏ này vú bằng cái nắp bánh căn mà bày đặt mê trai  hi hi hi hi.





Chỉ là bột gạo xay nhung với bí quyết riêng bánh rất dòn bên ngoài  bên trong mềm hơi béo ( An nghe nói là khi xay người ta trộn thêm tí ...cơm nguội đó , chắc ngày xưa khó khăn, bà mẹ nào đó khi xay bột tận dụng cơm thừa hóa ra ngon chăng ?)



Bánh căn chỉ là bột nướng trên khuôn  đất . Về sau này người ta thêm trứng , hay chút thịt băm , có nơi là 1 khoanh mực , Khi nạy ra khỏi khuôn cho thêm hành lá xanh xắt nhỏ trộn mỡ, tận dụng luôn "tóp" mỡ giòn giòn .. bây giờ người ta thay tóp mỡ bằng ..bánh mì xắt vuông chiên giòn cũng ngon ..



 

 Bánh căn ăn sành điệu theo kiểu Phan rang bạn phải biết gọi ơi ới .
" Chị ơi cho xin chén nước cá kho"
Ha ha  ,  lúc ấy người ta mới chịu mang ra bát cá kho có vài khoanh cá miễn phí , Và nếu không gọi "xin" thêm thì bạn chỉ có nước mắm .. Bánh căn mà không ăn với nước cá kho là hỗng phải...Phan rang à nha (chiêu này dân "thổ địa" bày mình )  món bánh căn  không ăn với rau tuy nhiên nếu thích bạn gọi thêm rau chủ quán cũng free luôn ..



Nước cá kho tùy theo mùa  có thể là cá ngừ , hay cá chuồng bay  kho nước dừa , Bạn nhớ khi ăn thêm ớt cay xè  vào , gắp.thả cái bánh căn  ú nu vào  xong , vừa nhai vừa.....húp ngon tuyệt .. ui da lại đói bụng rồi ..




(Entry này viết tặng bạn nhỏ  Phan rang)


Er hoang An nk