6 thg 8, 2008

Yêu anh ngày gió


* YÊU ANH NGÀY GIÓ
thơ QP
Chợt dịu dàng hơn cả buổi bình minh,
Ngày gió - Em yêu anh ngày gió...
Mơ ước về những điều không thể có,
Bình minh mơ màng một buổi chiều xa.

(Giọt xa xăm ơi, chớ có vỡ oà
Để em lại yêu anh trong ngày gió.)

Hoa quỳnh trắng giấc đêm còn nặng nợ,
Mượn giọt mưa để có cớ úa tàn.
Giọt xa xăm vòng quanh mắt vỡ tan,
Em bất chợt nhớ anh nhiều hơn gió.

Ngày gió - Em yêu anh ngày gió,
Không mặt trời nắng vẫn cứ xanh.
Giọt xa xăm sẽ về với mong manh,
Và anh sẽ trở về trong ngày gió...


* YÊU ANH NGÀY NẮNG




Mình hẹn nhau vào một ngày nắng nhé
Khi bầu trời trong vắt chẳng gợn mây
Để nghiêng đầu em núp dưới vòm cây
Em hạnh phúc biết mình đang chờ đợi.


Ngày nắng đẹp bầu trời cao vời vợi
Em yêu anh - Ngày nắng đẹp trong đời
Mắt lấp lánh hơn những điều anh nói
Trong giấc trưa, kìa chú sẻ mơ màng...

Ngày nắng - em yêu anh ngày nắng
Vẩn vơ buồn... vơ vẩn dõi xa xôi
Dưới vòm cây nắng đọng lại bờ môi
Như muốn hỏi "Sao hẹn nhau ngày nắng?"

Nhớ anh vào một ngày chang chang nắng
Chờ đợi là mây còn anh sẽ là mưa
Em sẽ là những gì tình yêu muốn
Yêu anh vào ngày nắng được không anh?
QP








NẮNG CỦA EM
Nơi mặt trời ngày ngày đến và lên
Nắng - thuỷ tinh là những điều khác biệt
Cái nắng chiều mà cũng ấm lòng da diết
Thuỷ tinh rạn nơi nào, mảnh vỡ cứa vào tim?

Em lấy điều gì minh chứng niềm tin?
Em không thể giữ nắng vàng trong tay nhỏ
Nắng sao nắng cứ dịu dàng hơi thở
Em biết làm gì cho nắng hết chông chênh?

Hoàng hôn hết rồi, nắng ngừng lên
Nơi không anh, em còn gì mong đợi
Một bờ vai, một tiếng cười xa vợi?
Nắng mới dịu dàng, cho em thấy bình yên.

Anh đợi điều gì tương tự trong em?
Khi nắng anh ngày càng mong manh dễ vỡ
Điều gì anh - điều gì em còn nhớ
Sao vô cùng như nắng vỡ hoàng hôn

(Quỳnh Phương)









CHẬP CHỜN

Em rồi có xa anh...
Chập chờn rồi sẽ tắt
Giống như khi nhắm mắt
Quanh mình toàn bóng đêm?

Khuya rồi sẽ dài thêm,
Tiếng thở dài cố nén
Chập chờn như ngọn nến
Chập chờn như tim em...

Xin gió cứ êm đềm...
Xin mưa đừng qua ngõ...
Xin nắng đừng vội tỏ...
Cho em đừng vội quên...

Có gì là vô biên
Giữa thời gian đang sống?
Giật mình trong giấc mộng
Em buông tay...
chập chờn...

(Quỳnh Phương)



Một thi sĩ đã phải kêu lên :"...Không có gió ! Chim lấy gió đâu mà về tổ . Tôi lấy đâu mà làm thơ. Em lấy đâu mà đọc những bài thơ tôi viết ?..."

Mưa



MƯA

thơ QP

Em viết thư cho anh gởi vào mây,
Trên đừơng đi mây làm rơi xuống đất.
Nhưng tình yêu em không hề đánh mất,
Dòng chữ em nghiêng hoá một ngày mưa...

Thế là trời mưa không biết mấy thì vừa,
Em xa phố, nhớ cơn mưa thành phố
Mỗi ngày nghiêng nón đi về ngang lối nhỏ,
Em trách mây vụng về làm em phải xa anh.

Bao nhiêu ngày mà nỗi nhớ vẫn xanh,
Mây vẫn giăng, mưa vẫn về êm ả.
Dòng thư em gởi về anh tất cả,
Nhớ anh nhiều những lúc trời mưa.

Cho em được yêu anh vào ngày mưa,
Mặc cho tóc ướt vì ô không che đủ.
Em vẫn yêu, vẫn yêu không do dự
Mưa có làm anh nhớ cánh thư em?






Đọc thơ mình và tự khóc 

Em - kẻ ngốc tự đọc thơ mình và tự khóc 
Nhưng viển vông có ‎ý nghĩa của riêng mình 
Em cứ ngỡ hạnh phúc là một nơi vô định 
Có ai nhận ra rằng nó đã chẳng ở xa?


Những ngày qua, ngày qua và đêm qua 
Vì anh đang xa chắc là anh chẳng biết 
Em ở đây đọc những dòng thơ mình viết 
Tự gục đầu cho nhung nhớ khỏi tràn ra.


Không biết cách nào cho kỷ niệm phôi pha 
Em nằm mơ đến từng trang cổ tích 
Nàng Lọ Lem mang đôi giày ngọc bích 
Vì hạnh phúc của mình mà trải vượt gian nan.


Em từng ước mình vô nghĩa với thời gian 
Em sẽ nhắm mắt, giấc ngủ dài thanh thản 
Chỉ bừng tỉnh trước tình yêu đơn giản 
Không có hoa hồng mà vẫn sáng lung linh.


Nhưng tình yêu giống một mảnh thủy tinh 
Chỉ vẹn nguyên khi nâng niu gìn giữ 
Em vụng quá, mải nhìn về quá khứ 
Nên chẳng ngờ gương vỡ cứa vào tay.


Và sẽ vẫn trôi qua những tháng ngày 
Em tự đọc thơ mình rồi tự khóc 
Tự mình vấp chân vào giấc mơ khó nhọc 
Ở tận cuối đường em, anh cũng chẳng ở gần.


Quỳnh Phương 
source: Sarah 's blog  
http://erichoangan.blogspot.com/





5 thg 8, 2008

Cổng nhà màu xanh

Cỗng nhà màu xanh


Xe dừng nó quay qua nói với anh lái xe

-" Anh chờ tui chút nha ".

Ôm vội gói quà nó lóng ngóng mặt trắng tái mét đi vội về hướng cánh cổng nhà màu xanh khuất sau ngõ , khoảnh khắc sau nó quay ra ...

- "sao vậy cháu ? "

-" Dạ cháu không gặp người quen ..."

Bỏ gói quà xuống sàn xe nó nói vội như sợ ai đó thay đổi ý..

-"Thôi mình về Dalat cậu ạ....."

Xe chạy nó buồn hiu hắt, Sg mùa này mưa nhiều nhìn mặt nó ướt sũng , không biết vì trời mưa lạnh hay mắt nó tím tái vì lạnh .

-" Hôm nay mình về nhà ..con nhớ nhà lắm rồi "..

Về đến nhà nó chạy vội vào phòng .Gói quà ướt mưa vỡ ra , trong đó cái hộp đựng những trái thông khô nhỏ xíu nằm chõng chơ ..Cả nhà ai cũng biết nó nói dối ...Hôm qua online nó sững sờ nói một mình..

-"Mới đó mà người ta lạ lẫm thế sao?"

Biết IT mãi vẫn là ảo mà.....

Em

Em là một trong những người tử tế và chu đáo nhất mà tôi từng gặp. Em luôn luôn lo lắng cho người khác và hạnh phúc của họ, còn tôi thì nỡ quên mất em sao?.vô tình hóa xấu, tôi xin lỗi em nha .. Những câu nói đùa tinh nghịch của tôi chắc có làm em vui ha ? "Warmest hugs from ....."
Chắc em cũng tức cười cách nói lạ chớ ha? Có lúc tôi nói cho vui : "My dear do not be sad, we have to see what the future has in mind for us" - Đừng buồn em ạ, hãy chờ xem tương lai... Vậy là em lại thấy tin tưởng, lại vui... Nhưng trong sâu lắng tâm hồn, tôi biết tương lai mình là một mãng tối..Cuối xuống thấy đau ... Chợt thấy mình là đứa ích kỹ xấu xa, tôi ân hận lắm em tha lỗi cho tôi nha .. Hôm nay không gặp , mai không gặp chút nữa tôi lại ngủ đông rồi thức dậy màu xám trắng mãng tường là tôi còn nhớ .. chứ một màu đen hun hút mơ hồ thì quên hết , tan biến mất thôi..

4 thg 8, 2008

Quà sinh nhật

Quà Sinh Nhật

N gười con trai đứng đó ngắm nhìn thật lâu..Cửa hàng Book shop có cô bé ngồi trong quày CD Vây quanh những hộp CD như bức tường nhiều màu sắc che kín...

-" Trông em thật tinh nghịch dễ thương đó ...."

A muốn dành cho cô bé một chút ngạc nhiên .."cô ơi cho tôi hỏi ... đôi mắt ngước nhìn trong veo ..ủa kính đâu rồi cô bé ? nhớ bốn mắt mà ...à sao lúc trước lại dấu đôi mắt dễ thương sau kính thế ha?..
- CD nhạc TCS có không thưa cô ?...
Anh muốn hỏi bài hát em thích ...Như buổi chiều ngồi quán cafe nhỏ trên đồi quê anh.. Sương mù Dalat thật thấp, mùa này nhìn như có mây trôi.. lời nhạc chợt miên man ..

"Trời buông gió và mây về ngang trên lưng đồi ."..

Thoáng chút ....thôi mình im lặng là hay nhất... Ừ thì vô tình như những dòng người xuôi ngược trong thành phố Sg mà mùa đông nóng bức ,chợt nắng chợt mưa cuối mùa  làm người làm ướt mặt như khóc .. 

" A nè ! sinh nhật này em muốn ......
-" uhm M muốn gì nào ?...." khoảng lặng như một bản nhạc chợt im tiếng...
" A nghe nè M... "(em nói muốn có anh thì A sẽ về đó, mình là bạn tốt mà ha ?)
" À mà thôi .. không có gì .." M không thích A đứng gần ..M không thích A nói đùa như vậy..."
-" M nghĩ A khác người sao A lại thế ? " ... Một khoảng lặng giữa giai điệu vui chợt lắng xuống ..

Sg hôm nay có nắng A muốn cho M một niềm vui ..một món quà Dalat như một trái thông khô có mùi thơm dịu thoảng mùi hương hoang dại...

- A muốn .... À! mà thôi mình nên có một khoảng cách như M thích nha ?

Hơ ! tại sao A lại nghĩ về M nhiều đến vậy?.Rồi những cảm xúc đó sẽ qua nhanh thôi, Ngày ấy chẳng lúc nào A thôi nhớ và mong được gặp M .Bây giờ chợt nhận ra M đã trở thành một góc bí mật trong A rồi đó ..

À mà thôi , cứ coi đó như một món quà ....Quà sinh nhật A dành cho M nha ?.

.