9 thg 1, 2008

A love's concerto

   




  • A LOVER’S CONCERTO
    Lyrics:


    A Lover's Concerto - Kelly Chen


    How gentle is the rain
    That falls softly on the meadow
    Birds high up in the trees
    Serenade the flowers with their melodies

    Oh, see there beyond the hill
    The bright colours of the rainbow
    Some magic from above
    Made this day for us just to fall in love

    Now I belong to you
    From this day until forever
    Just love me tenderly
    And I'll give to you every part of me

    Oh, don't ever make me cry
    Through long lonely nights without love
    Be always true to me
    Keep this day in your heart eternally

    Someday we shall return
    To this place upon the meadow
    We'll walk out in the rain
    Hear the birds above singing once again

    You'll hold me in your arms
    And say once again you love me
    And if your love is true
    Everything will be just as wonderful

    You'll hold me in your arms
    And say once again you love me
    And if your love is true
    Everything will be just as wonderful

    Just hold me in your arms
    And say once again you love me
    And if your love is true
    Everything will be just as wonderful

    You'll hold me in your arms
    And say once again you love me
    And if your love is true
    Everything will be just as wonderful

    Cơn mưa thật hiền hoà
    Rơi nhẹ trên cánh đồng
    Chim hót trên cành cao
    Muôn hoa ngân khúc nhạc

    Phía bên kia ngọn đồi
    Cầu vồng bừng sáng lên
    Như điều diệu kì từ trên
    Và chúng ta phải lòng nhau như thế ..

    Lúc này em thuộc về anh
    Từ bây giờ cho đến mãi sau
    Hãy yêu em nhiều hơn
    Và em sẽ trao anh hết thảy

    Đừng bao giờ làm em khóc
    suốt những đêm dài cô đơn.
    Hãy chân thành với em
    giữ mãi ngày đó trong tim.

    Rồi ngày nào đó đôi ta trở về
    Vẫn bình yên trên cánh đồng quê
    Trong cơn mưa đôi mình sóng bước
    Lại lắng nghe chim hót trên cao.

    Giữ chặt em trong vòng tay
    Anh lại nói tiếng yêu em
    Và tình anh là chân thành
    thì mọi thứ sẽ tuyệt vời quá đỗi ..



  • Bài này âm hưởng viết dựa trên bản "Minuet in G major" của Christian Petzold (nhưng vẫn bị lầm tưởng là của J.S.Bach, vì nó nằm trong quyển tập nhạc mà Bach tặng cho vợ là Anna Magdalena)... điểm khác nhau chính giữa 2 tác fẩm này là, "Minuet in G major" được viết ở nhịp 3/4, còn bài A Lover's Concerto viết ở nhịp 4/4

7 thg 1, 2008

Cuối năm


****Happy new Year. 2008....


M
ột năm đã qua, mình thấy có nhiều điều để nói
Người Việt Nam thì hay tính lịch âm, nhưng mình thích tính lịch dương hơn
Nó cố định và dễ xác định, chứ hỏi mình hôm nay là mùng mấy âm lịch thì mình chịu ..
Vì thế nên mình sẽ tổng kết sơ qua về một năm qua, cũng ko thể rõ ràng và cũng chỉ là nêu cảm nhận
Năm qua, có rất nhiều điều đã xảy ra, nó không rõ ràng ở bên ngoài, mà là cả một sự thay đổi ở bên trong mình
Trong suy nghĩ
Có khi thất vọng tận cùng, có lúc bỏ mặc mọi thứ nhưng rồi mình đã đứng dậy, vui vẻ và sống thật với cảm xúc của mình
Không sợ thất bại, chỉ sợ bản thân mình gục ngã. Năm vừa rồi mình đã không ngã gục, và sẽ không bao giờ như vậy
Chắc chắn...
Mình đã mất rất nhiều
Nhưng nói chính xác không phải là mất mà là mình đã bỏ lại rất nhiều. Bỏ lại cả một cái tôi được xây dựng trên những thứ chỉ còn là màn sương của quá khứ
Một quyết định thật khó khăn
Nhưng không sợ khó khăn, chỉ sợ chạy trốn. Năm vừa rồi mình đã không trốn chạy, và sẽ không bao giờ như vậy
Chắc chắn...
Giờ mình biết rằng mình đã chín chắn hơn rất nhiều, tự tin hơn rất nhiều
Mình sẽ không bao giờ là người lớn, và mãi theo đuổi những điều ngốc nghếch, những điều mình cho là đúng .Để được như hôm nay - mình cảm ơn một người bạn ...
Người đã cho mình biết điều gì là quan trọng, và giờ mình biết mình phải làm gì
Mình đã biết yêu... Yêu bản thân, yêu gia đình, yêu những người xung quanh và yêu cả cuộc đời này
Mình biết yêu là cho. Một điều mà sách vở đã nói rất nhiều. Nhưng những câu triết lý sẽ là sáo rống nếu không được trải nghiệm từ chính bản thân
Và mình biết nhận tình yêu từ người khác. Nhưng mình chỉ nhận những gì thật sự là tình yêu, còn những tình cảm cho vay hay trả nợ thì đừng nha..

Mình không muốn làm tâm hồn mình xấu đi.. Er.
source: Blogger

6 thg 1, 2008

Tình bạn



Có lẽ, đã tồn tại một thứ tình cảm như thế. Na ná như tình yêu nhưng lại chẳng phải tình yêu… Nồng nhiệt hơn tình bạn nhưng đôi lúc lại lạnh nhạt hơn người dưng… Hay gọi cách khác thì nó là một thứ tình cảm bù trừ... Gần giống như tình yêu - Hình như tình yêu.... "

"Chỉ sợ một ngày nào đó tụi mình bỏ nhau." 
"Bỏ à, có yêu nhau đâu mà sợ bỏ?"

 "Ừ nhỉ?..có bao giờ yêu nhau đâu...không yêu...và sẽ chẳng bao giờ yêu..."
 Tụi mình là hai người xa lạ vô tình quen biết nhau và tới với nhau. Hai đứa chả thèm quan tâm tới quá khứ của nhau và cũng chả thèm nghĩ tới tương lai sẽ ra sao. Cũng không có chuyện yêu đương và cũng không có sự ràng buộc...Chỉ biết rằng những lúc thấy cô đơn buồn chán, đôi lúc không thể đứng vững bằng đôi chân của mình, tụi mình đã đến với nhau như chỉ mong có một điểm tựa...mượn một chỗ dựa tuy không là mãi mãi nhưng vững chắc dù chỉ biết đó là tạm thời...
 "Anh, em buồn quá, "Ừ, anh cũng buồn quá, " Tụi mình là hai con người hoàn toàn khác nhau, mỗi người đều có một mục đích riêng và tính tình khá là ngạo mạn, không ai chịu nhường ai, nhưng lại có chung một điểm..cả hai đều cần một điểm tựa...

Cả hai đều đầy đủ về vật chất nhưng chỉ thiếu thốn một thứ- điểm tựa tinh thần... 
"Em có yêu ai chưa?"
 "Rồi nhưng bi giờ chả tin vào tình yêu nữa, đàn ông chả ai tốt..." 
"Vậy à, thật ra đàn ông và đàn bà đêu cần một khoảng không riêng..."
 "Anh có người yêu chưa?" 
"Đã yêu một lần rồi, nhưng đã chia tay khá lâu và bây giờ chưa muốn.. Tiêu chuẩn chọn người yêu của em thế nào?" 
"Em à,................" 
"Tiêu chuẩn cao qúa nhỉ? Ai dám thương ?"
 "Còn anh thích người yêu thế nào" 
"Anh à? anh muốn người đang ngồi trước mặt anh,nhưng không biết được không..." 
"............."
 Tụi mình chẳng phải là bạn mà cũng chẳng phải là tình yêu...Là gì thế nhỉ?
 "Có bao giờ em hư hỏng không?..." 
"Sao lại không có?" 
"Khi nào thì hư?...?"
 "À...không, tùy cơ ưng biến thôi, muốn hư thì hư chứ không có giờ giấc" 
Hai đứa nói chuyện mà chẳng ăn nhập vô đâu, em tuy trả lời như vậy nhưng thật sự lại cảm thấy bối rối và không dám nhìn thẳng vào mặt anh. Và cứ như thế, anh ngồi một bên và em một bên...Còn một bên là người anh yêu và người em yêu...
 

Đôi khi gặp những câu nói đầy ẩn ý của anh , em muốn gật đầu đồng ý nhưng chả biết làm thế nào để khỏi bối rối nửa...đầu óc lại miên man, lại suy nghĩ cho những ngày sắp tới...chỉ sợ hai đứa yêu chưa được bao lâu rồi em lại phải đi xa...và rồi không biết anh...em sẽ như thế nào nữa...Em cũng chả biết mình đang làm gì nữa, như một cô bé rong chơi đi tìm mãi một vì sao, một vì sao không tên giữa muôn vàn vì sao... Đi tìm một điều không có thật giữa muôn ngàn vạn điều vô lí trên đời... Đôi khi cũng muốn lắm một tình yêu nhưng lại sợ trái tim mình tiếp tục bị ...tổn thương. Ngẫm nghĩ và rồi em thấy mình chẳng phải là người yếu đuối,em tự tin nhưng em...dễ tổn thương...

Source: net
Nếu có thể đưa tay em nắm 
Ta sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời
Chẳng phải tình nhân, chẳng thành bè bạn
Anh là anh, em là em thôi... ( St)

Bồ công anh



Iu nè.... không iu nè...iu nè... " Em làm gì thế ....?" .." Ứ anh An làm em giật cả mình ..Em đang đếm đài hoa bay Bồ công anh ",
.... Em đếm chi vậy ..?
.....Thì em coi thử anh có thương em không á !
...... Thương chớ sao không ? còn em thì sao ?
Để em xem ... có nè không nè ...có .. hi hi hi hi có á....." Vậy là em có thương anh ..."
...Còn anh có thương em không ?
Nhỏ nắm một nắm đài hoa Bồ công anh rồi thả bay theo gió .. lại đếm... có nè ...không nè ... có nè .."..ahhhhh !! hu hu... Ứ chịu ! "....gì vậy em? ..." anh không thương em "... có mà " Ứ chịu ."... Hay em thả một lúc hai .. đài hoa ...?? " Ứ anh không thương em .".." Mà nè ! sao em tin lạ thế ? anh nhớ là người ta ngắt từng cánh hoa Hồng mà" ..." Ứ ! em không thích thế. hoa Hồng ngắt ra hỏng hết ...còn Bồ công anh mình thả ra theo gió, nó nảy chồi cây non "...."À nhỏ tinh tế thật ."
Thời gian trôi nhanh, bây giờ nhỏ có người khác, trước nhà vẫn còn bụi hoa bồ công anh mọc hoang không ai hái nữa cứ đến thời gian gió thổi hoa bay trắng xóa.... xa dần ..
" Sao hoa mà Bồ công anh không có mùi thơm hả anh ?" " Có chớ thơm mùi cỏ thoang thoảng đó " "...Ứ anh gạt em mùi hoa tóc tiên"...Ừ hoa dại ...không có mùi quyến rũ phải tự bay xa ...
Tối ngồi một mình trước hiên nhà nhớ chuyện cũ , thời gian cứ trôi nhanh ..chuông gió thì thầm ..chuông nhà thờ đổ vang vang trong gió.... người ta bắt đầu cho một ngày mới... " mình lại nhớ chuyện cũ....." sáng rồi sao? vừa đau , vừa lạnh ....
Er nk (12/9)

Chuông gió



Chiều xuống phố , trời bây giờ sang thu đổi mùa khô khốc se lạnh.. Xuống con dốc , ngang qua quán cà phê quen thuộc tiếng chuông gió khẽ khàng bên tai, thì thầm quen thuộc xa xôi .. Eric ! hơ ? .. gì ? đi đâu lang thang thế ... sao cậu xanh mét thế hả ?..lại ốm à?.. Ừ..ốm chút.. Lại một mùa thu nữa nhỏ ha ? Thời gian thì qua nhanh mà mình thì cuống quit vội vàng , níu kéo Mùa thu xưa , nhà mình nghèo lắm nhặt vội cái lon nhôm , về cắt ra làm lồng đèn trung thu ..
Buổi tối ngõ nhỏ , mình hả hê xách đèn chạy khắp xóm ..Bây giờ thấy người ta bày bán nhiều lồng đèn điện tử... lại nhớ nhỏ đó ....nhớ chút thôi..
Tối mất ngủ ngồi trước hiên im ắng , lại mưa phùn .. lạnh , mặc kệ nó.. mình còn được mấy mùa thu nữa mà sợ .." Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo em nhớ cho mùa thu đã chết rồi ..." nhạc gì mà nghe buồn thiu . Trời gần sáng rồi , đứng dậy ngã chúi ..miệng khô khốc đắng ngắt. Tiếng chuông gió khẽ bên tai... buồn thật .. nk Er

Hoa thạch thảo




J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends
L'adieu --

Guillaume Apollinaire
Phamduy pho nhac

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Hai chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa
Trên cõi đời này, trên cõi đời này
Ôi ngát huong thời gian mùi thạch thảo
Em nhớ cho rằng : ta vẫn chờ em..

. Ngày anh đi, em đến nhà anh và mang theo một bụi thạch thảo cánh mong manh tim tím. Trồng nó lên cái bồn nhỏ ở hiên nhà, em gọi nó là hoa cúc kim: 
 "coi vậy mà cứng cỏi lắm anh à, chịu nắng, chịu mưa mà hoa lại lâu tàn".
 Anh dặn, em ở nhà nhớ sang chăm sóc nhé, đừng để hoa tàn, bên kia anh sẽ… quên em đấy. Em cười buồn, biết anh đùa sao ánh mắt  bỗng thóang cô đơn? 
Những ngày đầu nơi xứ lạnh trái tim anh luôn ấm áp nhớ màu tím bông cúc kim nhỏ nhoi. Những năm anh  xa, mỗi khi đến nhà trò chuyện với mẹ anh, nhìn bụi cúc kim tươi tắn ngòai hiên nỗi nhớ anh   lại  da diết...



Giấc mơ


Anh biết....., em cố tạo cho mình một vẻ bề ngoài cứng rắn, vô cảm, chịu đựng. Nhưng anh biết – trái tim em vẫn mềm yếu, mong manh...
 *Anh thương em nhiều lắm đó..
 *"Em vẫn nhớ đến anh, vẫn hy vọng sẽ có ngày gặp anh. Đôi lúc anh biết không? , em muốn điện thoại cho anh để được khóc, được tâm sự. Nhưng rồi em lại không dám làm điều ấy bởi em hiểu rằng anh có một cuộc sống lặng lẽ. Em sợ em sẽ phá hỏng thời gian còn lại của anh..
*"Anh mong biết bao được nhìn thấy nhìn thấy trong khóe mắt em những giọt nước long lanh mừng rỡ ngày anh về.......
Anh ôm em trong vòng tay nha? – giấc mơ lại đến..

Chiều



Chiều xuống phố trời mù sương lạnh căm , lạ lẩm bơ vơ giũa dòng người nơi xa mà anh chợt thấy mình trống vắng cô đơn ..Mình sao vậy nhỉ ?? lại nhớ nữa rồi... xuống con dốc mình không muốn bước mà cứ trượt nhanh như chạy ..Chợt nghĩ mình có vội không nữa? sao lại nhớ người? mà chưa chắc người ta nhớ mình ? khoảng cách xa mà ngỡ không gian như gần lại , thời gian dài thêm.. Thôi thì mình là người mà .... anh thua rồi ...nhớ là "phình phường " nhỏ ha ?
"..Anh đã nghĩ là ....sẽ không nhớ ai nữa đâu... mà sao cứ xa lại nhớ ..mà xa thật ...Nếu một ngày nào đó, nhỏ nhận ra anh đã đi đến một nơi rất xa, nơi không có nhỏ, không kỹ niệm, thì ai sẽ nhắc anh trở về , sẽ nhắc anh rằng, anh vẫn còn thương nhỏ biết bao nhiêu..."

Đơn phương




Phạm Đức

Tôi đi tìm em, còn em đi tìm ai
Để đôi khi tiếng thở dài hoà chung
Gần nhau sao chẳng yêu cùng
Đơn phương tôi cứ thuỷ chung một mình
Trái tim tôi vẫn để dành
Cho em,người vốn vô tình với tôi
Còn em lại đi tìm người
Tôi không ghen, chỉ buồn thôi thật buồn
Cái bông hoa nở giữa vườn
Hương thơm nhiều lúc lại thường bay xa
Thôi thì tôi đó em đây
Không yêu nhau nữa dẫu đầy thương yêu
Mong em yêu và được yêu
Đừng như tôi cứ một chiều tương tư

màu tình yêu




Tình yêu có màu gì thế anh?

Em ngỡ rằng tình yêu màu xanh


Màu mây trời ,màu của đại dương

Xanh hy vọng ,tương lai hạnh phúc

Hay tình yêu có màu hoa cúc

Cúc nở vàng trong nắng sáng nay

Màu áo dài cô dâu ngày cưới

Kề bên anh nhận bao lời chúc

Em biết rồi,tình yêu màu trắng

Như tên em ,một đoá hoa Quỳnh

Vừa hé nở đêm nay trăng sáng

Em yêu hoa và rất yêu anh....




source : net


Cuối thu



Anh chẳng tin rằng mùa thu đẹp nhất

Không bóng Em, thu vô vị lạ lùng

Nắng có thấy Em nơi miền xa lắc

Gửi giùm Anh một khoảng thu nhớ nhung
(st)
               

Đêm nay, cũng lại là một buổi đêm, khi ngồi một mình trong căn phòng nhỏ này, bất giác cảm thấy hơi lạnh ùa vào cửa sổ… Cơn gió của mùa đông… Chút se lạnh của khí trời đang chuyển mùa… Vậy là mùa đông đang đến… Lần này là những cảm nhận rất rõ, mùa đông đang đến thật gần chứ không còn mơ hồ như trước đây…
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngoảnh đi ngoảnh lại, đã là cuối thu... Mùa thu rất đẹp. Đẹp nhưng không dễ cảm nhận được. Phải những ai yêu cái khí trời thoang thoảng gió, yêu cái nắng dịu nhẹ của tháng 9 mới có thể cảm nhận rõ mùa thu nơi đây… Mùa thu qua đi, nhường chỗ cho một mùa đông giá lạnh đang đến. Một mùa đông không hẳn là đông ở cái thành phố chỉ có hai mùa mưa nắng này.
Khoảnh khắc cuối thu làm tôi nhớ lại những điều đã qua…
Bên tai là bản nhạc êm dịu, cảm thấy lòng mình chùng xuống… Khẽ chạm tay vào ký ức đã ngủ quên, cảm xúc đang rung lên thành những cung bậc, những cung bậc không rõ ràng nhưng lại chất chứa bao điều chưa kịp nói ra…
Tôi đã quyết định từ bỏ những điều mình yêu thích, những thứ quen thuộc, những thứ đã gắn bó với tôi … Buồn lắm… Nhưng không còn cách nào khác… Không biết đây là lần thứ bao nhiêu tôi buồn như thế này, khi bất chợt nghĩ lại mọi chuyện, nghĩ đến quyết định của mình…khoảng thời gian yên bình và hạnh phúc…
Chợt nhớ quá thời còn là sinh viên, với biết bao kỷ niệm, với những tiếng cười in dấu trên khắp nẻo đường chúng tôi ngang qua… Và cả những giọt nước mắt. Giọt nước mắt khóc cho những dại khờ, khóc cho những nông nổi, khóc cho những yêu dấu… Đôi khi nỗi nhớ làm tôi mềm lòng, muốn quay trở lại từ đầu, muốn được quay về với quá khứ, với những ngày xưa, để có thể níu giữ lại những khoảnh khắc ấy “Chỉ ở đây thôi, mãi ở đây nhé. Và đừng đi đâu cả…”
Rồi một buổi sáng thức giấc, chợt nhận ra rằng hạnh phúc mà ta đang có quá đỗi mong manh… Những gì tôi đã từng quá chắc chắn, quá tin tưởng giờ bỗng trở nên lung lay trước mọi thay đổi của cuộc đời…
Quá khứ làm tôi đau lòng quá… Trong một buổi tối như thế này, vào những ngày gió chuyển mùa như thế này… Có thể quay lại được không, ngày xưa ơi ? Trôi qua là một quãng thời gian dài dằng dặc. Hạnh phúc đã có tưởng chừng chẳng thể mất đi, nhưng rốt cuộc, đã không giữ lại được gì cả, đành nhìn nó trôi qua từng giờ từng khắc, rồi cảm thấy mình bất lực, cảm thấy mình có lỗi thật nhiều…
Giá mà có thể làm được điều gì đó, tôi sẽ làm… Giá mà có thể quay trở lại nồng nàn và vẹn nguyên như ngày xưa, tôi sẽ quay trở lại… Giá mà…
source : net

Mưa khóc



Hắn lặng im, im một lúc, rồi gõ phím.
.."Vậy cuối cùng, em không còn thích làm thơ nói về mưa nữa thật à?"
. Bài nhạc yêu thích đã cất nốt nhạc cuối . Kí ức cũng đã khô, vậy còn thích mưa làm gì nữa hả anh? ...
" Em cũng không khóc trong mưa, phải không?"
Hắn lại hỏi tiếp, mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, với tay ngoài song cửa cảm nhận dư vị của những giọt mưa chợt ào đến. ...
Không. em đã nói là em không khóc, em quên rồi mà ....
....Vậy thì mưa khóc thật rồi…mưa khóc..