11 thg 9, 2008

Không tên n_8

 


Nhạc:Vũ thành An
Ca sĩ : Khánh Hà


Chiều thơm, du hồn người bềnh bồng
Chiều không, im gọi người đợi mong
Chiều trông cho mềm mây ươm nắng
Nắng đợi chiều nắng say
Nắng nhuộm chiều hây hây

Ngày đi qua vài lần buồn phiền
Người quen với cuộc tình đảo điên
Người quên một vòng tay ôm nhớ
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay
Vắng nhau một đêm, càng xa thêm ngàn trùng
Tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng
Bao lâu rồi tiếc, những ngày còn ấu thơ
Lần tìm trong nụ hôn lời nguyền xưa mặn đắng
Về đâu, tâm hồn này bềnh bồng
Về đâu, thân này mòn mỏi không
Về sau và nhiều năm sau nữa
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ bằng hôm nay  

 

10 thg 9, 2008

Cây keo


 Mưa mù trời , gió xô cánh cửa phòng đóng sập làm cửa kính chắn gió vỡ ..Tiếng kính tan ra nghe trong veo như lẫn trong tiếng gió gào thét từ ngoài vườn chui qua khe cửa làm căn phòng mình lạnh....

Tiếng động lớn , cây đỗ ngoài vườn .. tiếng bác hàng xóm gọi.. "bà Hiền ơi cây keo ngã rồi nó trốc gốc chõng chơ..kìa..".. Mình nghe hình như như có tiếng chim kêu....

Tan mưa , buổi trưa trời có chút nắng vàng yếu . Ngoài vườn ngỗn ngang cây keo nằm trơ gốc. Dưới tán lá đỗ có cái tổ chim .....trông giống như chiếc tất chân trẻ con . Có một con chim non chết cóng ..

-" chắc nhóc lạnh lắm ha ?...có ho nhiều trước khi chết cóng không đó? "

-" Mang nhóc ra sau vườn chôn dưới gốc cây xù tím nha ?..".

Chiều nay trời U ám tiếng chim kêu thãm ngoài vườn ..

-" Mẹ ơi tiếng chim gì kêu mãi trong mưa thế mẹ ?"

- Chắc là con chim hồi sáng mất con đó con ạ ....loại chim này lạ lắm mất tổ chim non là nó kêu mãi đến chết không chịu ăn gì..

Con còn nhớ không ?

Ngày trước Cậu  J dặn con không được phá tổ chim này là vì thế con ạ ...

Bà nói xong chợt ngớ người.... à mẹ quên , hình như không phải loài chim này hay sao á..

Quay ra sau dấu nước mắt.....Hì!  bà là người hay nhiều lời mà đa cảm , chuyện con chim kêu than thảm mà bà cũng khóc..

"Con ăn gì chút nhé hôm qua giờ con chỉ có uống sữa thì không được đâu , lớn rồi chứ con nit gì nữa..phải ăn nhiều vào.."

Vâng ,con sẽ ăn nhiều dù miệng môi đắng .... Con sẽ không muốn ốm đến chết cóng như con chim non ngoài vườn dưới gốc cây xù tím , làm mẹ nó khóc trong mưa kìa ..

-À! mà con nói mẹ nghe nè .. Con mà ốm nhiều lạnh quá chết thì mẹ không được khóc than rồi nhịn ăn như chim mẹ nha ...?

Như vậy là con sẽ giận mẹ thật lâu, vì mẹ làm cho con vô tình thành đứa bất hiếu đó ...


HoangAn

 

9 thg 9, 2008

xù tím mimosa



Chủ nhật mưa phùn , nhìn trời trắng mờ nhoà qua khung cửa kính , giọt nước mưa lăn chảy dài khóc dọc theo chiều kính như muốn chui vào phòng mình ..vậy là phải chờ hết mưa mới ra ngoài sân sau , nơi có một đám mắc cỡ mọc ven lối đi ...xa nhà lâu làm mình nhớ đủ thứ ..
Mặt trời lên ấm Ra ngoài thở chút , con cún bật dậy chạy theo quấn quít....mày cũng nhớ An ha ? .Từng cái hoa xù tím dại trông thật dễ thương, long lanh hạt nước .. ủa sao lá cuốn lại hết vậy ? giờ này còn ngủ à ..Hay là tối hôm qua xù tím lại mất ngủ như mình à ? chậc ! chắc tại trời mưa lạnh xù tím nắm chặt tay cho khỏi lạnh phải không ..? he he ! nói thế chứ mình dư biết trời mưa hay ai động vào là xù tím cuộn lá lại chơi , xù tím đâu có ốm như mình mà sợ lạnh ha ?


Chiều chủ nhật buồn , nằm trên căn gác điều hiu
Nghe tiếng hát xanh xao của một buổi chiều
Trời mưa , trời mưa không dứt, ô hay mình vẫn cô liêu

( lời buồn thánh TCS)

Mình muốn một mình , tránh xa phiền muộn . Pls , làm ơn cho mình một khoảnh khắc yên tỉnh thân thương ngày nào ...Như xù tím mimosa cuộn lại cho ấm áp ngày mưa bão...
Hoang An



Mimosa 
Anh…
đừng chạm vào xù tím Mimosa!
Cánh lá run run nép mình thương quá đỗi,
Có phải niềm đau nào vừa giấu vội
giữa tâm hoa?

Lối cỏ vô tình bao bước chân qua,
Hoa bé dại vẫn cuộn mình đơn độc.
Ánh mây chiều thương hoa, bật khóc
giật mình. Lá khép trong mưa.

Anh đừng như xù tím Mimosa
Giấu kín ưu tư riêng mình lặng lẽ
để đôi khi nỗi buồn run thật khẽ
trong em…

thơ Xuân Thi

7 thg 9, 2008

Diễm xưa

  

Diễm xưa   Trinh công Sơn
Khánh Ly 


Mưa vẫn mưa bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Ðường dài hun hút cho mắt thêm sâu

Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình xót xa

Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau, hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau

Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em nhớ những vết chim di
xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ðể người phiêu lãng quên mình lãng du

Mưa vẫn hay mưa cho đời biển động
Làm sao em biết bia đá không đau
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhaụ



Xanh mùa thu


(Hắn biết em thích màu xanh " màu xanh hy vọng anh biết hông đó ?" Hắn cuối xuống gõ bàn phím tiếng kêu giòn như rạn vỡ ...." nhưng bây giờ là mùa thu em à " Xì ! nhung em vẫn thích màu xanh cơ...Dòng sông quê em lục bình xanh um lững lờ trôi ... mùa nào nó cũng có hoa tím ...Chùm hoa dễ thương nhìn yêu lắm mà a nè , vì sao lục bình trôi dạt mãi vậy ha anh ?")


Cây thông già rụng lá nhiều đến độ như một lớp thảm êm vàng úa.. khi tới mùa đông lại xanh mướt dậy chồi non , hương dầu thông thoang thoảng lẫn với mùi cỏ ướt làm mình nhớ những ngày nhiều mơ ước tương lai . ngày đó mùa Christmas cứ nghĩ mình như cây thông xanh mướt , thay lá mùa đông qua , hơi ấm xuân lại tới .. nhấp nháy nến lung linh , trang trí treo gói quà chờ  Santaclaus tới cho niềm hy vọng....

Đời mình ngắn thế mà người xưa còn nói ví "đời người như cây cỏ" Cây thông kìa nó sừng sững từ hồi mình còn bé .Dấu khắc nghệch ngoạc "Er." còn đó, mà mình như gió thoảng bay xa..nó chắc rồi sẽ thay lá xanh trước mùa đông, hương thơm lại dịu dàng pha loãng không gian lạnh ướt..

Cứ mỗi lần về , Buổi chiều mình chạy ra sau nhà hit thật sâu cái mùi lá thông quen thuộc ấy...

" Er. cháu làm gì đó ? ..chắc lại hit cái mùi hăng hắc hôi rình dầu thông ha nhóc? Cậu cười to chọc .. thằng này giống ba mày cả ngày im như thóc"

Chiều nay thở dốc khi lên đồi " ô hay ! mình giờ yếu xìu" con cun cún chạy trước chốc chốc lại quay lại chờ mình .. Hít sâu vào chờ cảm giác thân thương .. mình lại thấy lạnh, lạnh lẽo quá... mới giữa thu trời lạnh kìa? sốc lạnh cơn ho rũ rượt kéo theo tối mắt, chợt thấy màu xám trờ tới rũ xuống.. Mở mắt ra thở dốc.. màu đỏ cái khăn dính máu ..trời ạ! ho đến trầy cả họng rồi .."

Tối cậu Nam gọi Bs gia đình , khám xong ông nói mình trầy cổ do ho nhiều.."cháu chớ nên ra ngoài buổi chiều sương mù hit khí lạnh không tốt nhé "
.. Thuốc.... lại chích thuốc .Hôm qua chích vai trái xụi tay hôm nay lại chích vai phải chắc thành robot cứng đờ..


BS về cậu  mắt đỏ hoe, chắc là cậu lo nhiều. Kéo mẹ ra ngoài ông nói
" nó ngủ rồi chị ra tui dăn việc này .... Chắc tui sang gặp ba nó .." Cậu nói khẽ vì ngỡ mình ngủ ".
Má thằng An nghe này bs nói.......
." Hả cậu nói gì ? " mẹ hỏi lại " di căn là gì vậy cậu? "...
Trời ạ ! chị bớt lời cho ...

Cánh cửa phòng khép khẽ khàng, chốt đóng lại . Đời mình như đóng lại .Ngoài kia cơn gió thoảng qua .Chắc là gió mang theo nhiều thứ, mùi hương dầu thông ..bồ công anh tan tác bay trong đêm . Mimosa mắc cỡ vội cuộn lá dấu kín niềm đau trong lòng ..sáng mai chắc mình còn cơ hội lại thấy nhiều hoa mắc cỡ xù tím tròn đung đưa .. Gió ơi đừng vội mang hơi thở mình đi nhé..khó thở lắm đó .. mình năn nỉ mà ......
Er.(Da lat ngay ve)