7 thg 9, 2007

The people's Princess

ELTON JOHN'S Candle in the Wind


Goodbye England's rose;

may you ever grow in our hearts.
You were the grace that placed itself
where lives were torn apart.
You called out to our country,
and you whispered to those in pain.
Now you belong to heaven,
and the stars spell out your name.
And it seems to me you lived your life
like a candle in the wind:
never fading with the sunset
when the rain set in.
And your footsteps will always fall here,
along England's greenest hills;
your candle's burned out long before
your legend ever will.
Loveliness we've lost;
these empty days without your smile.
This torch we'll always carry
for our nation's golden child.
And even though we try,
the truth brings us to tears;
all our words cannot express
the joy you brought us through the years.
Goodbye England's rose,
from a country lost without your soul,
who'll miss the wings of your compassion
more than you'll ever know.

4 thg 9, 2007

lung linh



Đã bao lần tôi ngắm nhìn ngọn nến
Sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen
Ngọn nến mảnh mai, thân nến yếu mềm
Vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa.

Tố Giao (trich)

3 thg 9, 2007

Bạn .

Có lẽ, đã tồn tại một thứ tình cảm như thế.
Na ná như tình yêu nhưng lại chẳng phải tình yêu…
Nồng nhiệt hơn tình bạn nhưng đôi lúc lại lạnh nhạt hơn người dưng…
Hay gọi cách khác thì nó là một thứ tình cảm bù trừ...
Gần giống như tình yêu - Hình như tình yêu.... "

"Chỉ sợ một ngày nào đó tụi mình bỏ nhau."
"Bỏ à, có yêu nhau đâu mà sợ bỏ?"
"Ừ nhỉ?..có bao giờ yêu nhau đâu...không yêu...và sẽ chẳng bao giờ yêu..."
Tụi mình là hai người xa lạ vô tình quen biết nhau và tới với nhau. Hai đứa chả thèm quan tâm tới quá khứ của nhau và cũng chả thèm nghĩ tới tương laisẽ ra sao. Cũng không có chuyện yêu đương và cũng không có sự ràng buộc...Chỉ biết rằng những lúc thấy cô đơn buồn chán, đôi lúc không thể đứng vững bằng đôi chân của mình, tụi mình đã đến với nhau như chỉ mong có một điểm tựa...mượn một chỗ dựa tuy không là mãi mãi nhưng vững chắc dù chỉ biết đó là tạm thời...
"Anh, em buồn qúa,
"Ừ, anh cũng buồn quá, "
Tụi mình là hai con người hòan tòan khác nhau, mỗi người đều có một mục đích riêng và tính tình khá là ngạo mạn, không ai chịu nhường ai, nhưng lại có chung một điểm..cả hai đều cần một điểm tựa...Cả hai đều đầy đủ về vật chất nhưng chỉ thiếu thốn một thứ- điểm tựa tinh thần...
"Em có yêu ai chưa?"
"Rồi nhưng bi giờ chả tin vào tình yêu nữa, đàn ông chả ai tốt..."
"Vậy à, thật ra đàn ông và đàn bà đêu cần một khoãng không riêng..."
"Anh có người yêu chưa?"
"Đã yêu một lần rồi, nhưng đã chia tay khá lâu và bây giờ chưa muốn..
Tiêu chuẩn chọn người yêu của em thế nào?"
"Em à,................"
"Tiêu chuẩn cao qúa nhỉ? Ai dám thương ?"
"Còn anh thích người yêu thế nào"
"Anh à, anh muốn người đang ngồi trước mặt anh,nhưng không biết được không..."
"............."
Tụi mình chẳng phải là bạn mà cũng chẳng phải là tình yêu...Là gì thế nhỉ?
"Có bao giờ em hư hỏng không?..."
"Sao lại không có?"
"Khi nào thì hư?...?"
"À...không, tùy cơ ưng biến thôi, muốn hư thì hư chứ không có giờ giấc"
Hai đứa nói chuyện mà chẳng ăn nhập vô đâu, em tuy trả lời như vậy nhưng thật sự lại cảm thấy bối rối và không dám nhìn thẳng vào mặt anh. Và cứ như thế, anh ngồi một bên và em một bên...Còn một bên là người anh yêu và người em yêu...

Đôi khi gặp những câu nói đầy ẩn ý của anh , em muốn gật đầu đồng ý nhưng chả biết làm thế nào để khỏi bối rối nũa...đầu óc lại miên man, lại suy nghĩ cho những ngày sắp tới...chỉ sợ hai đứa yêu chưa được bao lâu rồi em lại phải đi xa...và rồi không biết anh...em sẽ như thế nào nữa...Em cũng chả biết mình đang làm gì nữa, như một cô bé rong chơi đi tìm mãi một vì sao, một vì sao không tên giữa muôn vàn vì sao... Đi tìm một điều không có thật giữa muôn ngàn vạn điều vô lí trên đời... Đôi khi cũng muốn lắm một tình yêu nhưng lại sợ trái tim mình tiếp tục bị ...tổn thương. Ngẫm nghĩ và rồi em thấy mình chẳng phải là người yếu đuối,em tự tin nhưng em...dễ tổn thương...

Nếu có thể đưa tay em nắm
Ta sẽ cùng nhau đi suốt cuộc đời
Chẳng phải tình nhân, chẳng thành bè bạn
Anh là anh, em là em thôi... ( St)