26 thg 8, 2010

Ngày hôm qua




Em đã đi đoạn đường không anh,
Đã nghe tim mình chật chội.
Thời gian đã trôi quá vội,
Đánh rơi lại dửng dưng… Buồn!

Đã quen đoạn đường không anh,
Quán café xưa giờ lạ.
Em hết còn như chiếc lá,
Thôi hờn, thôi giận vu vơ.

Đã qua một thuở làm thơ,
Về anh, tình yêu em đợi.
Hoài niệm đã xa vời vợi,
Tựa như mộng đẹp bên đời.


Ngày hôm qua đã đi qua,
 

Em thôi buộc mình ở lại. 
Chỉ duy một điều mãi mãi
,Rằng anh có thật trong đời!
Quỳnh Phương