20 thg 7, 2008

Tỉnh giấc

 


Hôm nay lại đau nữa rồi.. buồn lắm không biết làm gì nữa thời gian cứ trôi thật chậm . quầng sáng trên cao làm mình như xoay vòng chợt rơi xuống ..răng lại ứa máu .. mặn chát..

Hey boy ..! bà Rose nhìn mình cười hàm răng trắng xóa .giọng khàn khàn " kid.. hì nhóc tỉnh rồi ha ?"

Bà thật tốt với mình chăm chỉ  và đôn hậu.

Hi hi ! cái khuôn mặt đen xì của bà tương phản hàm răng trắng làm mình nhớ anh chàng quảng cáo kem đánh răng mình thấy buồn cười hihi " Nhóc cười dễ thương lắm , sao ít thấy nhóc cười thế ? mắt mày buồn lắm nhóc ạ mày chỉ được cái miệng cười dễ thương thôi ... cười nhiều lên nhé nhóc hi hi tốt rồi, vậy đó "

Nghe nắng thủy tinh mình nhớ ai ở đó một mình nhớ thương , nhung nhớ đi về .. nhớ nhiều thương lắm rồi cũng tan mất em ha ? ..Lãng đãng trời chuyễn mùa "...nhìn món quà sinh nhật  năm trước, anh chợt nhớ em nhiều . gói quà nhỏ xíu nó còn đó ... 

- " Gói quà gì  đó hả  nhóc..sao mày yêu nó thế ?"

Bóng bà Rose to như một đám mây che nắng , Hihi ! bà cười nhe hàm răng đều như bắp...Mỹ .
. Với tay rút cái cái trap rời đầu ngón tay trõ trái mình... cái máy Osilocop kêu tiếng "beep" dài ...Người y tá trưởng giật mình quay lại ... Bà Rose vẫy khẽ tay "safe" * 

- " Nhóc ạ, mày đang mang nó mà nghe réo tiếng "beep" dài thì là Chúa gọi đó nhé con ..."

Ngón tay tê dại mình nắm mà nghe lạnh ngắt.. giờ này đâu có ai nắm ngón tay mà thương mình ? Năm ngón tay  tê cóng, quên mất mình như người xa lạ rồi?.. ' Bàn tay xanh xao đón ươu phiền '..... nghe mà buồn ....Nắm ngón trõ trái chợt thấy  ấm dần ..Hì mình còn sống mà ha ?....còn sống ...  

Hoangan/nk