6 thg 6, 2014

Phũ phàng




Phũ phàng

Thà rằng em hiện ra mùa đông
để tôi về quàng thêm khăn ấm
còn hơn em cứ nương nhờ đằm thắm
tan chảy tôi
rồi
em đóng băng.

Em,
xa vời miền trăng
sà xuống tôi
đông tràn liếp gió
này,
tiên trăng bé nhỏ
ngâm cháy tôi
rồi
em tàn tro.

Tuổi thơ
xa hút cánh cò
nguyệt hồn khuất nửa
em vò tim tôi.


  
 Chênh vênh

 Không anh
Hà Nội hanh hao nắng
phố cũ vàng thơ
lạnh tê lòng
mi biếc em đan hồn mây xám
dẫu vắng mưa chiều hắt bên song.

Không anh
ai sưởi ấm mùa Đông?
manh mong đài tim yếu đuối
Em. Một vầng thiếu nữ
Ôm sao chặt giá băng...

Đêm buốt vầng thơ. Khuyết sông trăng
Thốc tim em bốn bề gió trống
Không anh. Cảm xúc ngừng xao động
Ngây dại hồn em
anh biết không...

thơ Xuân Thi