15 thg 8, 2012

Lời xin lỗi muộn màng







Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi 

Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi 
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do. 

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho 

Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất 
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất 
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi. 

Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi 

Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng 
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng 
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em. 

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm 

Được ở bên em mà anh không trân trọng 
Trái tim yêu ngày xưa từng cháy bỏng 
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa. 

Để một ngày khi năm tháng trôi qua 

Anh giật mình nỗi nhớ em da diết 
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết 
Em chính là bờ bến của đời anh. 

Chỉ còn lại những điều rất mong manh 

Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ 
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ 
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em


Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa 

Hay về một người nào đã chết 
Không phải chuyện ngã lòng trước chông gai mỏi mệt 
Hay một phút yếu lòng nói dối trước tình yêu 

Em cứ nói đi, cứ nói biết bao nhiêu 

Thì câu chuyện tình, chuyện đời vẫn thế 
Anh vẫn là anh, vẫn tiếng cười ngạo nghễ 
Em lại là em, anh lại trở về anh 

Đừng nhắc lại lời xin lỗi chân thành 

Mong manh lắm, nếu phải kìm nước mắt 
Nếu đã một lần, em thấy lòng đau cắt 
Thì đấy là anh, là phút cuối cùng 

Hãy cứ nói đi chớ có ngại ngùng 

Có gì đâu, còn gì đâu nữa chứ 
Con Gấu Mèo vẫn nằm vô tư lự 
Nó bảo rằng chuyện mình chẳng đáng đâu 

Đừng bảo anh mình hôn nhau lần cuối thật sâu 

Để sau này không có nhiều tiếc nuối 
Thì em ơi những điều là sau cuối 
Suốt cuộc đời chẳng quên nổi đâu em 

Đừng bảo anh nếu nhớ hãy lấy ảnh ra xem 

Con Gấu Mèo cũng bảo chuyện chúng mình không đáng 
Đừng bảo anh thử đi về dĩ vãng 
Chẳng còn gì níu nổi bước hai ta 

Em hiểu lòng anh, anh hiểu hai ta 

Sẽ chẳng còn gì cho nhau nữa cả 
Những nụ cười, ánh mắt, hay bờ vai êm ả 
Em hãy quên đi, em cố quên đi 

Nếu có đứa hỏi chúng mày giờ gọi nhau là gì? 

Anh sẽ gọi em là kỉ niệm 
Để một ngày nếu có điều màu nhiệm 
Kỉ niệm sẽ về đúng chỗ bên anh. 

Không phải chuyện người con gái bỏ đi xa 

Hay về một người nào đã chết 
Không phải câu chuyện tình yêu đã hết 
Chỉ là một người đã chán rồi đi... 

*


Hết mất rồi, chỉ sau ngày hôm nay
Ta và Người, sẽ chia tay hai ngả
Hết mất rồi, những ngày xưa êm ả
Ta và Người, sẽ chẳng còn của nhau.

Hết mất rồi, chỉ sót lại niềm đau

Lời cuối cùng, cuốn buồn vui đi mất
Hết mất rồi, chẳng còn gì ân hận
Người cũng buồn, có nuối tiếc gì đâu.

Ngày hôm nay, chôn chặt đáy tim sâu

Cố thổi bùng, nến thời gian sắp tắt
Phút một mình, nghe đầu môi đắng mặn
Đưa Người về, ta tiễn cả ta đi.

Tự hỏi lòng, ta còn lại được gì

Không gì cả, mà như là tất cả
Có một nơi, giữa đời thường nghiệt ngã
Đáy tim mình, ta chạy tới tìm EM.

Và đây nữa!!! 

Thế rồi em cũng đã đi
Mải mê tung cánh chim di giữa trời
Tôi, cây già cỗi giữa đời
Cũng đành chấp nhận xa vời thế thôi.

Chẳng gần gũi, chẳng chia phôi

Cứ dang dở vậy khổ tôi thế này
Thôi thì thôi, cũng đắm say
Để tôi gửi gió tình này trả em.
Còn đây chắc là kỷ niệm!

Không phải quá khứ, chỉ là ngày hôm qua

Khi chiếc lá vàng rụng rơi trước cửa
Khi vầng trăng khép mình còn một nửa
Khi cánh chim bay khuất cuối chân trời.

Không phải tiêc nuối, chỉ là giọt nước mắt rơi

Xót xa cho một thời ta đã mất
Không phải khổ đau, chỉ là một lần ta khóc
Là nước mắt cho ta, là nước mắt cho mình.

Không phải oán hờn, chỉ là một phút lặng thinh

Để em đưa ta về lại thời xưa cũ
Để ta ngắm nhìn em ngàn năm say ngủ
Để thêm một lần, nhờ gió gửi nụ hôn.

Không phải đớn đau, chỉ là một phút đập dồn

Trái tim ta cũng theo em yên ngủ
Một thời đau, một đời qua đã đủ
"Hãy ngủ đi nào, hỡi trái tim của ta".

Còn lại gì cho năm tháng đã qua

Một thời yêu, và một đời tiếc nuối
Một người đi mãi, và một nguời theo đuổi
Quá khứ nào trở lại ở tương lai.

Không phải ngày sau, sẽ chỉ là ngày mai

Ngày xanh thắm cho hai ta đoàn tụ
"Để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em"

Hầu như những bài thơ Aki Kokoro không có tiêu đề nên mình cũng chẳng đặt làm gì!





Bước

Aki kokoro

Bước qua tháng hai,
Thời gian buông một tiếng thở dài
Muốn nắm tay em lắm chứ
Nhưng rồi ngần ngại
Lại thôi.

Em bước qua tôi,

Sẽ sàng như ngọn gió
Tôi muốn trở thành chú dế
Lẩn mình trong cỏ
Ngày ngày cất khúc hoài ca.

Bước truợt chân,

Để rồi mọi thứ trôi xa
Muốn quay mình mà chẳng kịp
Tay đàn một khi lỡ nhịp
Có đuổi theo cũng thấy nhỡ nhàng.

Cũng đôi lần,

Thử bước sang ngang
Lại càng dang dở
Những bước chân trở thành khiếp sợ
Những bước lòng bỗng thấy chơ vơ

Bước vào những trang thơ

Chỉ thấy lòng đắng cay, nhớ thương và day dứt
Tim và phổi vẫn đập dồn, đau nhức
Không muốn đứng lại
Nhưng cũng rất sợ ra đi.

Thôi thì vẫn biết mình sẽ phải bước đi

Đành mặc lòng cuốn cuồng quay theo con gió
Chỉ đợi chờ một ngày như không như có
Ấm dịu cõi lòng ngắm dòng sông nhỏ trôi trôi.





cổ tích trở về từ những kí ức xưa xa

Có lẽ nào
năm tháng phôi pha
...
câu chuyện cổ còn cô công chúa khóc
và hoàng tử vẫn một ngày về
nâng đỡ một tình yêu!



...

Biệt ly 

Thế rồi em cũng đã đi
Mải mê tung cánh chim di giữa trời
Tôi, cây già cỗi giữa đời
Cũng đành chấp nhận xa vời thế thôi. 

Chẳng gần gũi, chẳng chia phôi

Cứ dang dở vậy khổ tôi thế này 
Thôi thì thôi, cũng đắm say
Để tôi gửi gió tình này trả em.

Aki Kokoro




Đoản khúc tháng Ba.

Tháng ba, phượng chưa hoa
Bằng lăng mới nụ
Con ve ngái ngủ
Nắng mới chỉ se se.
Chưa tới hè
Chẳng còn mùa đông
Con đường mênh mông
Gió !
Ngắt một nhành cỏ
Nhớ một người
Khúc khích tiếng cười
Cô hàng hoa gánh sớm
Hạt sương rơm rớm
Trên bông lan tường
Vẫn chỉ qua một con đường
Nghe tiếng bánh xe xào xạc
Cây bàng khô ngơ ngác
Cúi xuống lá vàng
Ngơ ngẩn một lối lang thang
Còn đâu cái thời xưa cũ
Chỉ có hàng liễu bên hồ vẫn rủ
Và vẫn xanh.
Ngày không anh
Con đưòng thành xa lạ
Cuộc sống vẫn hối hả
Nhưng khác hôm qua
Nỗi buồn không tên vỡ oà
Lai láng.
Rồi thật nhanh, chiều về chạng vạng
Sắp hết một ngày.
Chẳng hiểu có phải gió heo may
Sao em rét thế
Anh ơi, hay anh lại đến nhé
Sưởi ấm cho em.....




Đoản khúc về những điều đôi khi ta quên lãng.


Ta có ngờ đâu,
Màu đông về nhanh đến vậy
Héo khô cây hoa giấy
Bông cúc vàng tàn phai.

Ta có ngờ đâu,

Giọt nước mắt lăn dài
Muộn mằn, tiếc nuối,
Cho một thời theo đuổi
Những điều viển vông.

Ta có ngờ đâu,

Kí ức giữa hư không
Chợt quên, chợt nhớ
Đôi khi ta e sợ
Những điều đã qua.

Ta có ngờ đâu,

Kỉ niệm vỡ òa
Ngọt ngào, ngây ngất
Tình yêu là có thật
Khi ta đã để mất đi.

Ta có ngờ đâu,

Một người vội chia ly
Một người ở lại,
Cuộc tình dài mãi mãi
Chỉ nỗi nhớ dần phai.

Ta có ngờ đâu,

Giờ ta chẳng còn ai
Một mình đứng đó,
Mặt trời tự đốt mình đến đỏ
Chiều buồn loang bóng nước mênh mang.
Aki Kokoro