10 thg 11, 2007

Chiều

Chiều xuống phố trời mù sương lạnh căm , lạ lẩm bơ vơ giũa dòng người nơi xa mà anh chợt thấy mình trống vắng cô đơn ..Mình sao vậy nhỉ ?? lại nhớ nữa rồi... xuống con dốc mình không muốn bước mà cứ trượt nhanh như chạy ..Chợt nghĩ mình có vội không nữa? sao lại nhớ người? mà chưa chắc người ta nhớ mình ? khoảng cách xa mà ngỡ không gian như gần lại , thời gian dài thêm.. Thôi thì mình là người mà .... anh thua rồi ...nhớ là "phình phường " nhỏ ha ?

"..Anh đã nghĩ là ....sẽ không nhớ ai nữa đâu... mà sao cứ xa lại nhớ ..mà xa thật ...Nếu một ngày nào đó, nhỏ nhận ra anh đã đi đến một nơi rất xa, nơi không có nhỏ, không kỷ niệm, thì ai sẽ nhắc anh trở về , sẽ nhắc anh rằng, anh vẫn còn thương nhỏ biết bao nhiêu..."

Không có nhận xét nào: