7 thg 2, 2008

Tết Mậu tí



Hôm nay mùng một tết , ngày tết trôi qua nhộn nhịp .Mình về lặng lẽ trong phòng.. muốn đóng cửa yên lặng một mình ...Tự dưng mình sợ ồn ào náo nhiệt.. sợ lời chúc tụng cừng đờ , khuôn sáo ... rượu mời..

Buổi sáng thắp 1 nén hương thơm cho tổ tiên mùi thơm trầm lan tỏa , chúc vấn an mom cho đủ lễ, thăm mộ người xưa năm cũ.. Mình là người Việt mà ...
Bất chợt nhớ thơ cụ Vũ đình Liên

"Mỗi năm hoa đào nở
Lại thấy ông đồ già
Bày mực tàu, giấy đỏ
Bên phố đông người qua."...
"Năm nay đào lại nở
Không thấy ông đồ xưa
Những người muôn năm cũ
Hồn ở đâu bây giờ?"

Thời gian trôi qua nhanh mình không còn là trẻ con nữa, sao vẫn xao động vụn vỡ . Ngang qua ngôi mộ chàng trai có di ảnh cười hiền sao anh mất trẻ thế? Mình thắp cho anh một nén hương trầm dù không biết anh là ai ? Dòng người qua lại kia rồi cũng cuốn hút theo dấu bụi mờ.. như một câu thơ cũa thi sĩ "đốt trái tim trầm gỡi gió hương" lãng đãng khói hương bay ...một năm cuốn hút, t
hời gian ơi tôi chờ ai đây?

Xuân Mâu tí 2008

Không có nhận xét nào: