27 thg 10, 2008

Tóc tiên




Lang thang ..chiều mưa ướt áo , nhớ ngày nào tui với người ngồi đây, quán cóc ven bờ biển bây giờ mình tui trở về ngồi nghe biển gào dữ dội mùa mưa bão. Nhìn cây tóc tiên mọc dại cuốn vào hàng rào làm tui nhớ người lắm , cái bông nụ hồng nhỏ xíu lay đông trong gió ... Khi xưa em cũng thích hoa tóc tiên ..

- "anh à tóc tiên nó cuốn quýt níu kéo không chịu thả ra nè .."

Ừ ! nó mong manh nhưng chắc lắm đó ..Anh thích màu tím hoa mắc cỡ mọc hoang hơn ..em biết vì sao không ? khi anh buồn chạm khẽ nó cuộn tròn dấu kín nỗi đau một mình ..nhỏ cười giòn

- "anh hay thật ! ví von khôn quá nha ...em chưa nghe ai nói thế bao giờ..."


Bây giờ là mùa thu , mới đầu thu mà nơi đây trời mưa khóc suốt ngày . Biết buồn thế tui sẽ không về nữa đâu.. Không gian cũ còn đây ,mà người đâu rồi ? ... Tui lại bấm điện thoại như một quán tính ..

- " xin quý khách gọi lại sau "

.. Em ơi anh về nhé !

Sóng biển xô bờ , tui giờ như bọt biển trắng xóa vỡ tan trong cơn bão phiền muộn hòa lẫn vị muối mặn đắng ..

........' Em sẽ mãi không còn nhìn thấy anh đâu..'

Không có nhận xét nào: