3 thg 9, 2010

Tabalo (Người điên.)




Thành phố nhỏ , Con đường trung tâm kéo dài hun hút thẵng tắp đầu con đướng nhà cao tầng, phố mới hiện đại , đi xa một quãng , hai bên phố còn thấy loáng thoáng  đồng ruộng năm nào .. Cuối con đường một bãi biển nhỏ may mắn còn lại qua thời đầu tư ồ ạt ..  Người ta xây rào manh mún ,che khuất rừng thông hoang sơ dễ thương năm cũ ...



Trưa:
Quán Cafe sang trọng khá đẹp , trên tầng ai đó khéo chọn đá xanh xây kiểu pha loãng Gothic ,gió biển mang mùi mặn của muối len lõi theo vào không gian trưa vắng.. Ly cà phê nhỏ giọt sánh đen chậm rãi như thời gian thừa  ..Quán trưa vắng khách vào mùa mưa bão xứ này ..
"Cho tôi xin điếu thuốc "
Tiếng nói bất chợt làm mình giật mình , Sau lưng , một người đàn ông đen nhẻm nhung có đôi mắt lóe sáng khi nhìn lên rồi chợt u tối ..

"Tôi không hút thuốc nên không có thuốc lá "
. Thoáng thất vọng, bàn tay chìa ra đợi . Mình lấy  tờ mười ngàn dúi vào tay
" hay anh ra quày mua nhé ? tôi không hút thuốc .."

  Trừng mắt người đàn ông nói như đứt quãng .. Tôi xin thuốc chứ tôi không ăn mày .. Mình thoáng xấu hỗ ..
Ngoài hiên người bảo vệ la to : A a a! thằng " Hải điên " mày ra không thì bảo? Vồ lấy nắm áo lôi người điên ra ngoài . Cậu  Cnj đứng dậy theo ra  nói vội  *Anh cho tôi xin , kệ ảnh .

Chìa bao thuốc về phía người điên  Cnj nói " nè anh lấy hết cũng được"
  Người điên rón rén tay rút môt điếu rồi  xin thêm một điếu nữa , bước vội ra . Trong quán lũ trẻ cười to ... Đúng là "Hải điên hai điếu " anh có cho thêm ổng cũng không thèm lấy đâu lúc nào cũng  xin hai điếu thuốc lá ....



Cậu Cnj có biết người điên ấy à ? ,
  Một chút trầm ngâm Cnj thở dài : Người ấy chắc cùng thời với bố Eric , nhà nó khá đấy , tội nghiệp khi bị thương  vào đầu ngày xưa mặt trận  biên giới tây nam ..  Ngày về thỉnh thoảng lên cơn điên , điên nhưng hiền lắm .. người nhà phải đi tìm dắt về mãi rồi cũng không được bỏ mặc lang thang..

Thôi  cháu quan tâm làm gì .?.  À ! ngắm biển  buổi chiều rất đẹp. Eric thích, thì ở lại chơi
.cậu về trước có việc ..




Chiều :
Nơi cuối đường gió biển  chiều thật dễ chịu , không khí trong lành , Ngoài biển tiếng máy tàu gỗ nỗ giòn,kéo theo sau những cái thuyền thúng như những con rùa đen xì bơi ra khơi ..Ráng chiều vàng  kéo dài trời cầu vòng như  thu vàng úa
Quán cũ bây giờ không còn nữa ,.. Dưới đất một nhánh cây tóc tiên tội nghiêp cố níu dọc cái rào gỗ gẫy chõng chơ..


"-Báo cáo "
Ô kìa ! lại Hải điên đứng trước biển .Người điên cầm cái lốp xe cũ đưa lên nhìn qua khoảng trống ra biễn nói to "báo cáo biển trời bình yên "  Nghiêm... sắc mặt ..nét dại khờ hiện ra ... Anh lại cười rất thật rất vô tư..

Uhm!  trời còn thương anh , cho anh nụ cười rất thật .. anh bước đi như người lính trong kí ức còn sót lại ..Trên vai mang một thanh cũi vờ làm súng bước đều .

 Hải điên ! ông làm gì zạ? Lũ trẻ chạy theo cười rũ chọc ghẹo 
 Người điên chợt đứng lại nghiêm sắc mặt..lấy thanh củi cầm tay làm súng ,cái lốp xe vờ làm ống ngắm bây giờ bỗng chốc thành cái ba lô mang chéo qua vai..
 Làm gì ha ? không biết sao ? rồi hô to " bảo vệ tổ quốc" tiến lên .


Người điên bước đi trên cát xa dần vào rừng dương liễu úa tối .. Ráng chiều xuống đỏ như máu..



Trời chợt tối , trước mắt mình chợt tối , tiếng rì rào của biển sóng đánh vỡ hạt tung tóe vị mặn chát muối sót lại trên môi ..
Mong anh ; người điên có nhiều thoáng chốc cười vô tư hạnh phúc như trẻ con , ước gì ngày nào đó anh sẽ tỉnh lại, ra khỏi cơn điên , thấy biển trời tổ quốc mình đẹp và bình yên....

Tối:
 Mình thao thức   sốt mất ngủ , đau .


Hoang An .nk

Không có nhận xét nào: