17 thg 2, 2010

Mùa xuân vĩnh cữu


 
 mùa xuân bao giờ cũng  náo nức vì mùa xuân mang đến  nhiều âm thanh, nhiều màu sắc, nhiều kỷ niệm và nhiều cảm nghĩ lan man... Những cảm giác về mùa xuân như làn sương , dù rằng có những buổi hoàng hôn buông xuống dịu dàng hay những buổi sớm mai nhiều nắng ấm không thiếu những xúc động mênh mang .
 Sẽ ra sao , nếu mai kia hoa không còn nở , chim không còn hót. Và tất cả đều câm lặng vĩnh viễn. Với mùa hạ  ánh nắng chói chan, mùa thu mênh mông khói sương , mùa đông trời âm u lạnh giá. Khi xuân về,  Mùa xuân mang đến sự tươi trẻ,  Mùa xuân là thời điểm bắt đầu của một chu trình tự nhiên: Xuân - Hạ - Thu - Đông. Xuân là tín hiệu của sự bắt đầu một quá trình sinh sôi, nẩy nở.  những hương thơm dìu dịu . Không có mùa xuân thì không có hi vọng. Tinh hoa của đất trời là mùa xuân. Bởi thế mùa xuân được chờ đợi và chào đón. Hy vọng vào những gì tốt đẹp nhất sẽ đến với mình, gia đình, anh em, bạn bè... 



Ai vui mùa xuân xanh

Ai ngồi khóc một mình

Tưng bừng tiếng pháo nổ

Mùa xuân vẫn vô tình

(Lê Minh Uyên)


   Mùa đông đi rồi mùa xuân đến. .. Hạnh phúc là sự hài lòng, trân trọng và chấp nhận cái đang có khi chỉ một ánh mắt, nụ cười thôi cũng đủ làm cho ai đó ngất ngây vì hạnh phúc .

  Trong tâm ta hình ảnh này chồng chất lên hình ảnh kia, hình ảnh kia xóa mất hình ảnh nọ. Rồi sau đó tất cả sẽ chìm lắng, tan dần... Thế nhưng, khi ta vui thì ta thấy cả thế giới ngây ngất lung linh, khi ta buồn thì cả vũ trụ buồn tênh,

 

Những nhành mai sớm sương bên lá

Những nhành liễu chiều gió bên cây

Cũng lay lắt bởi đời xuân em ạ, 

Thế nên chi anh cũng viết dòng này.

(Bùi Giáng)

 


  Thuở còn bé, ngày xuân thật ngây thơ, đơn giản và mộc mạc. Những náo nức của ngày xuân chỉ dâng tràn theo những cuộc du xuân đi hái lộc đầu năm với người thân, những bao lì xì, những bánh mứt ...

  Lớn lên mùa xuân  thay đổi với những hoài niệm xa xôi. Mùa xuân của hương đồng, gió nội, của những cơn mưa xuân lất phất. Đang cái rét mướt của mùa đông xám , bỗng nhiên những tia nắng phớt nhẹ trên nền trời xanh . Xuân đẹp, mơ màng, chúm chiếm sắc vàng của đồng lúa chín.







Lá cũng mất như một lần đã lỡ

Trời đã xanh như tuổi ngọc đã xanh

Trời còn đó giữa tháng ngày lỡ dở

Hồn Nguyên Tiêu ai kiếm lại cho mình. 

(Bùi Giáng)


 Hình ảnh hoa mai nở hay những cành quất trĩu nặng trên khắp nẽo đường phố, mùa xuân về trong khoảnh khắc giao cảm , với những con tim mới rộn rã, yêu thương, con người lạc bước tình yêu..
Xuân đến không ai ngăn cản được, nhưng khi xuân đi cũng chẳng ai níu lại được .


Anh ạ! Mùa xuân đã cạn ngày 

Bao giờ em mới gặp anh đây? 

Bao giờ hội Đặng đi ngang ngõ 

Để mẹ em rằng hát tối nay?

(Nguyễn Bính)





Xuân xanh đã qua, tình yêu chỉ còn là hoài niệm . 

Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua

Xuân còn non nghĩa là xuân sẽ già

Và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất.

(Xuân Diệu)


Người đời chỉ mong hạnh phúc ở từng mùa xuân, không ai dám mơ đến một mùa xuân miên viễn. Buồn cho ai, mùa xuân đã qua rồi nên phải ngơ ngác, bơ vơ. 



Xuân đi trăm hoa rụng.

Xuân đến trăm hoa cười.

Trước mắt việc đi mãi

Trên đầu già đi rồi

( Mãn Giác thiền sư)



. Nếu chúng ta còn rung động theo những nhịp đập quyến rũ của cuộc đời, vẫn khát khao cuồng nhiệt đi tìm những điều mới lạ như thuở tuổi thơ, và chừng nào trái tim chúng ta vẫn còn tồn tại những luồng sóng rung cảm của sự tươi đẹp, niềm vui và hy vọng, thì mùa xuân vẫn còn tồn tại vĩnh viễn trong chúng ta.


Không có nhận xét nào: