6 thg 1, 2008

Cuối thu



Anh chẳng tin rằng mùa thu đẹp nhất

Không bóng Em, thu vô vị lạ lùng

Nắng có thấy Em nơi miền xa lắc

Gửi giùm Anh một khoảng thu nhớ nhung
(st)
               

Đêm nay, cũng lại là một buổi đêm, khi ngồi một mình trong căn phòng nhỏ này, bất giác cảm thấy hơi lạnh ùa vào cửa sổ… Cơn gió của mùa đông… Chút se lạnh của khí trời đang chuyển mùa… Vậy là mùa đông đang đến… Lần này là những cảm nhận rất rõ, mùa đông đang đến thật gần chứ không còn mơ hồ như trước đây…
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngoảnh đi ngoảnh lại, đã là cuối thu... Mùa thu rất đẹp. Đẹp nhưng không dễ cảm nhận được. Phải những ai yêu cái khí trời thoang thoảng gió, yêu cái nắng dịu nhẹ của tháng 9 mới có thể cảm nhận rõ mùa thu nơi đây… Mùa thu qua đi, nhường chỗ cho một mùa đông giá lạnh đang đến. Một mùa đông không hẳn là đông ở cái thành phố chỉ có hai mùa mưa nắng này.
Khoảnh khắc cuối thu làm tôi nhớ lại những điều đã qua…
Bên tai là bản nhạc êm dịu, cảm thấy lòng mình chùng xuống… Khẽ chạm tay vào ký ức đã ngủ quên, cảm xúc đang rung lên thành những cung bậc, những cung bậc không rõ ràng nhưng lại chất chứa bao điều chưa kịp nói ra…
Tôi đã quyết định từ bỏ những điều mình yêu thích, những thứ quen thuộc, những thứ đã gắn bó với tôi … Buồn lắm… Nhưng không còn cách nào khác… Không biết đây là lần thứ bao nhiêu tôi buồn như thế này, khi bất chợt nghĩ lại mọi chuyện, nghĩ đến quyết định của mình…khoảng thời gian yên bình và hạnh phúc…
Chợt nhớ quá thời còn là sinh viên, với biết bao kỷ niệm, với những tiếng cười in dấu trên khắp nẻo đường chúng tôi ngang qua… Và cả những giọt nước mắt. Giọt nước mắt khóc cho những dại khờ, khóc cho những nông nổi, khóc cho những yêu dấu… Đôi khi nỗi nhớ làm tôi mềm lòng, muốn quay trở lại từ đầu, muốn được quay về với quá khứ, với những ngày xưa, để có thể níu giữ lại những khoảnh khắc ấy “Chỉ ở đây thôi, mãi ở đây nhé. Và đừng đi đâu cả…”
Rồi một buổi sáng thức giấc, chợt nhận ra rằng hạnh phúc mà ta đang có quá đỗi mong manh… Những gì tôi đã từng quá chắc chắn, quá tin tưởng giờ bỗng trở nên lung lay trước mọi thay đổi của cuộc đời…
Quá khứ làm tôi đau lòng quá… Trong một buổi tối như thế này, vào những ngày gió chuyển mùa như thế này… Có thể quay lại được không, ngày xưa ơi ? Trôi qua là một quãng thời gian dài dằng dặc. Hạnh phúc đã có tưởng chừng chẳng thể mất đi, nhưng rốt cuộc, đã không giữ lại được gì cả, đành nhìn nó trôi qua từng giờ từng khắc, rồi cảm thấy mình bất lực, cảm thấy mình có lỗi thật nhiều…
Giá mà có thể làm được điều gì đó, tôi sẽ làm… Giá mà có thể quay trở lại nồng nàn và vẹn nguyên như ngày xưa, tôi sẽ quay trở lại… Giá mà…
source : net

Không có nhận xét nào: