6 thg 1, 2008

Hoa thạch thảo




J'ai cueilli ce brin de bruyère
L'automne est morte souviens-t'en
Nous ne nous verrons plus sur terre
Odeur du temps brin de bruyère
Et souviens-toi que je t'attends
L'adieu --

Guillaume Apollinaire
Phamduy pho nhac

Ta ngắt đi một cành hoa thạch thảo
Em nhớ cho mùa thu đã chết rồi
Hai chúng ta sẽ không còn gặp nhau nữa
Trên cõi đời này, trên cõi đời này
Ôi ngát huong thời gian mùi thạch thảo
Em nhớ cho rằng : ta vẫn chờ em..

. Ngày anh đi, em đến nhà anh và mang theo một bụi thạch thảo cánh mong manh tim tím. Trồng nó lên cái bồn nhỏ ở hiên nhà, em gọi nó là hoa cúc kim: 
 "coi vậy mà cứng cỏi lắm anh à, chịu nắng, chịu mưa mà hoa lại lâu tàn".
 Anh dặn, em ở nhà nhớ sang chăm sóc nhé, đừng để hoa tàn, bên kia anh sẽ… quên em đấy. Em cười buồn, biết anh đùa sao ánh mắt  bỗng thóang cô đơn? 
Những ngày đầu nơi xứ lạnh trái tim anh luôn ấm áp nhớ màu tím bông cúc kim nhỏ nhoi. Những năm anh  xa, mỗi khi đến nhà trò chuyện với mẹ anh, nhìn bụi cúc kim tươi tắn ngòai hiên nỗi nhớ anh   lại  da diết...



Không có nhận xét nào: